Quyển 1 - Chương 3
Lăng Y nói đến trang sức Lăng Tiêu nhìn nàng có chút thất thần, nhớ tới một đoạn chuyện xưa…
L ng Hầu gia không nghĩ đến mấy chuyện này. Lăng Tiêu mới mười tuổi không vào được khố phòng, ngày đó tự tay hắn cầm tiền tiêu vặt hàng tháng đi đến tiệm trang sức bên ngoài mua cho Lăng Trĩ đồ trang sức.
Lăng Trĩ nở nụ cười nói: “Về sau đồ trang sức tốt khẳng định không thể thiếu, nhưng bộ này mới là bộ Trĩ nhi quý trọng nhất.”
Muội muội hiểu chuyện đến như vậy làm cho Lăng Tiêu vốn tức giận tâm tình đã khá hơn nhiều.
Ngày đó Lăng Y còn đắc ý dào dạt, trên đầu đầy Châu Ngọc Phỉ Thúy lớn tiếng hỏi Lăng Trĩ:” Nhị muội muội trên đầu muội mang là cái gì tỷ cũng chưa thấy qua nha, sư phụ này cũng thành thật quá đi nhưng vẫn là ít vàng quá”
hưng Lăng Tiêu lúc đó cũng không có nói gì.
L ng Tiêu không phải là người có thể nuốt trôi cơn tức này, đợi đến ngày Thi phu nhân trở về, hắn ở dạ tiệc trước mặt mọi người theo quy củ đối với Lăng Nho Học dập đầu xin lỗi: “Tháng trước Đại muội muội cùng Nhị muội muội lần lượt bắt đầu học vấn tóc, phụ thân cho Lăng Y rất nhiều đồ trang sức và một hộp châu báu nhưng không có cho Lăng Trĩ. Việc này đương nhiên không lớn nhưng con chỉ sợ Lăng Trĩ trên tóc không có gì sẽ khó coi nên con tự mình chi thêm tiền tiêu vặt tháng sau ra bên ngoài mua cho nàng một bộ đồ trang sức, hy vọng phụ thân không trách tội.”
Lăng Nho Học lập tức đứng lên xin lỗi:” Nhi tử nhất thời hồ đồ, quên Nhị nha đầu cũng chải đầu, nhất thời sơ sẩy nhất thời sơ sẩy.”
úc ấy tiểu Lăng Tiêu không tức giận liếc nhìn Hạ Lan trắng mặt cùng Lăng Y nóng nảy đỏ mắt, vung tay áo quay đầu đối Lăng Hầu gia khom người nói: “Lăng Trĩ còn nhỏ lại không có mẫu thân chiếu cố, con nghĩ cho muội muội một chút cũng không quá đáng phải không gia gia?”
Lăng Tiêu nhớ lại chuyện quá khứ, nhìn Lăng Y một hồi lâu cho đến khi Lăng Y không được tự nhiên ngồi không yên mới đặt chén trà xuống, cười: “Chỉ sợ làm phật ý muội muội, cho Lăng Trĩ bộ trang sức này là bởi vì ngày đó ngẫu nhiên có được một khối Hồng Bảo thạch, tính toán đâu ra đấy toàn bộ dùng hết. Vàng cũng không còn nhiều hiện tại cũng không có bảo thạch.”
Lăng Tiêu nói thật cẩn thận, trong lòng trào phúng nói một câu: cái gì vậy?
Thi phu nhân cũng thực sự chướng mắt bộ dáng của Lăng Y. Người ta huynh muội tình nghĩa thâm hậu, lại là Lăng Tiêu tự mình thiết kế không biết xấu hổ đưa mặt ra muốn có, không có một chút rụt rè của tiểu thư khuê các. Thi phu nhân từ trước đến nay tính tính thẳng thắn có gì nói đó, tiếp lời nói:” Đại tiểu thư muốn cái gì nói với ta là được, Nhị ca của con làm gì có nhiều đồ vật như vậy để tặng cho con. Lý ma ma đi khố phòng trong lấy một bộ trang sức mới đưa cho Đại tiểu thư.”
L ng Hầu gia không nghĩ đến mấy chuyện này. Lăng Tiêu mới mười tuổi không vào được khố phòng, ngày đó tự tay hắn cầm tiền tiêu vặt hàng tháng đi đến tiệm trang sức bên ngoài mua cho Lăng Trĩ đồ trang sức.
hưng Lăng Tiêu lúc đó cũng không có nói gì.
L ng Tiêu không phải là người có thể nuốt trôi cơn tức này, đợi đến ngày Thi phu nhân trở về, hắn ở dạ tiệc trước mặt mọi người theo quy củ đối với Lăng Nho Học dập đầu xin lỗi: “Tháng trước Đại muội muội cùng Nhị muội muội lần lượt bắt đầu học vấn tóc, phụ thân cho Lăng Y rất nhiều đồ trang sức và một hộp châu báu nhưng không có cho Lăng Trĩ. Việc này đương nhiên không lớn nhưng con chỉ sợ Lăng Trĩ trên tóc không có gì sẽ khó coi nên con tự mình chi thêm tiền tiêu vặt tháng sau ra bên ngoài mua cho nàng một bộ đồ trang sức, hy vọng phụ thân không trách tội.”
úc ấy tiểu Lăng Tiêu không tức giận liếc nhìn Hạ Lan trắng mặt cùng Lăng Y nóng nảy đỏ mắt, vung tay áo quay đầu đối Lăng Hầu gia khom người nói: “Lăng Trĩ còn nhỏ lại không có mẫu thân chiếu cố, con nghĩ cho muội muội một chút cũng không quá đáng phải không gia gia?”
Lăng Tiêu nhớ lại chuyện quá khứ, nhìn Lăng Y một hồi lâu cho đến khi Lăng Y không được tự nhiên ngồi không yên mới đặt chén trà xuống, cười: “Chỉ sợ làm phật ý muội muội, cho Lăng Trĩ bộ trang sức này là bởi vì ngày đó ngẫu nhiên có được một khối Hồng Bảo thạch, tính toán đâu ra đấy toàn bộ dùng hết. Vàng cũng không còn nhiều hiện tại cũng không có bảo thạch.”