Chương 20: Hai anh em

Lạc Nhất là sau khi tốt nghiệp sơ trung mới biết được Giản Chiếu Nam không phải anh&nb ruột mình, trong& p;nhà cũng không& p;cố tình giấu& diếm, Giản

Chi bsp;Nam cũng không bsp;quá để ý&nb uyện này, cuối& cùng thì dù   có quan hệ huyết thống hay không thì, cảm tình cũng đã tồn tại.

Cậu ta&nb hớ rõ bản  nbsp;mình lúc còn sp;nhỏ đã từng hỏi Giản Chiếu Nam: “Anh trai, vì sao em và ba họ Lạc, còn anh lại họ Giản?”

Giản  nbsp;Nam lớn hơn& p;cậu ta mười&n uổi, rất thươn ;đứa em trai  y, nhìn ánh mắt đơn thuần của nó, không biết có nên nói thật cho nó biết hay không.

Hắn là con nuôi của nhà họ Lạc.

Sau khi&nbs kết hôn bảy&nbs , ba Lạc mẹ p;Lạc vẫn không ;có con, đã   chỗ các bác sĩ nổi tiếng khắp cả nước, ai cũng nói sức khỏe của bọn họ không có vấn đề gì, vẫn chưa có con có nghĩa là duyên chưa tới.

Ba mẹ&nbs c chấp nhận  nbsp;mệnh, cho nê bsp;đã đến Vi ;phúc lợi nhận& nuôi Giản Chiếu Nam, khi đó đã tám tuổi, tinh điêu ngọc trác, mẹ Lạc nhìn một cái đã thích, không quan tâm hắn đã hiểu rõ được hoàn cảnh, vẫn kiên trì muốn nhận nuôi đứa nhỏ này.

Giản Chiếu Nam không phải bị cha mẹ ruột vứt bỏ, mà cả cha lẫn mẹ đều qua đời,&n ười thân lại&n ông ai đồng  bsp;nuôi một đ p;bé như hắn,&nb ì thế đã ném cho Viện phúc lợi.

Giản Chi sp;Nam chỉ đưa&n ra một điều&nbs n duy nhất đ nbsp;với nhà họ ;Lạc, chính là được giữ lại tên họ.

Ba mẹ Lạc đều đồng ý, đem hắn về nuôi xem như con ruột.

Nói đế ;cũng kỳ lạ,&nb ản Chiếu Nam&nbs n Lạc gia đ nbsp;hai năm thì&n p;mẹ Lạc liền có thai, bà luôn cho rằng công lao này là thuộc về Giản Chiếu

Nam, cảm p;thấy đứa con& lớn này là  nbsp;vị thần may p;mắn, cho nên&nb đối xử với hắn càng tốt hơn.

Giản Chiếu Nam tri ân báo đáp, đặc biệt rất thương yêu đứa em trai của mình, cơ hồ  nbsp;muốn gì cho& p;nấy, nhưng cũn sp;không quá cưng sp;chiều, hắn đặt tâm tư vào Lạc Nhất còn nhiều hơn so với ba mẹ Lạc, tình cảm giữa hai anh em vốn rất tốt.

Giản Chi sp;Nam có bạn&nbs ái lần đầu&nbs  là lúc học p;đại học năm& hứ hai, là cô gái kia theo đuổi hắn, từ cao trung đến đại học, hắn nhìn đối phương cũng coi như thuận mắt liền đồng ý.

Khi đó Lạc Nhất mới học tiểu học năm tư, rất thích đến tiệm chơi trò chơi điện tử. Giản Chiếu Nam lúc cùng bạn gái kéo đi dạo phố thì gặp cậu ta, đương nhiên không thể mặc kệ em mình chơi mãi như thế, liền dẫn theo cậu&nbs  cùng đi hẹ sp;hò với bạn&n ái, bạn gái   bên ngoài gi nbsp;vờ vô cùng vui v  lại thừa l bsp;Giản Chiếu N bsp;đi nhà vệ&nb inh mà lèm bèm than thở, ai lại hẹn hò còn dẫn theo một thằng nhóc chứ.

Lạc Nhấ ;về đến nhà&nb  kể cho Giả sp;Chiếu Nam nghe, bsp;Giản Chiếu Nam hỏi hắn có thích chị đó hay không, Lạc Nhất lắc đầu như máy rang bắp xoay vòng tròn.

Giản Chiếu Nam bởi vì chuyện này mà chia tay cô bạn gái đầu tiên.

Lớn hơn một chút, Giản Chiếu Nam làm việc có tiền, liền trở thành cái máy phát tiền tiêu vặt cho Lạc Nhất, từ di động đến giày chơi bóng, chỉ cần cậu ta  h, Giản Chiếu&nb am ngày hôm s  đã đưa đ p;đầu giường cho cậu ta, không phải anh ruột, nhưng còn hơn cả anh ruột.

Giản Chiếu Nam lần đầu tiên nổi giận với Lạc Nhất là lúc cậu ta nghỉ hè năm học cao nhất, lúc ấy cậu ta mê đi phượt, cùng mấy người bạn giấu gia đình hứng thú bừng bừng định đi từ Nam Thành đến Thành Đô, ai ngờ mới ra   đã bị cư p;hết tiền bạc quang, di động,&n ;xe cộ, phàm   đồ

vật  sp;giá trị đều bị mất đi  bsp;mấy tên nhóc p;ở vùng hoang&nb vu dã ngoại, vẻ mặt ngơ ngác.

Vất vả lắm mới tìm được Cục cảnh sát, ngồi chờ phụ huynh tới đón về, Lạc Nhất không& dám gọi điện&n oại cho ba m bsp;Lạc, nên ch p;cho cảnh sát số điện thoại Giản Chiếu Nam, trong tưởng tượng của cậu ta, anh trai nhất định sẽ bảo bọc mình như thường khi.

Nhưng Giản sp;Chiếu Nam vừa p;thấy mặt đã& ho cậu ta m bsp;bạt tai, dùng mười phần sức lực, đánh cậu ta ù tai một trận.

Cậu ta&n lớn như vậy,&nb n đầu tiên  nbsp;thấy anh trai bsp;mình giận d p;đến thế, mấy người cản sát mà không  ăn lại thì   Chiếu Nam đ bsp;đánh Lạc Nhất một trận mềm xương.

Lạc Nh sp;bị dọa đến hông dám nhúc&nbs hích, vội vàng&n quỳ xuống kêu Giản Chiếu Nam gọi ba.

Nhưng đánh xong người đau lòng vẫn là Giản Chiếu Nam, sau khi ra khỏi cục cảnh& át liền lái  nbsp;đi thẳng đ sp;bệnh viện, đ sp;cướp bóc còn chưa làm gì cậu ta thì anh trai cậu ta đã đánh cho bị thương rồi.

Lạc Nhất lúc xử lý vết thương mới nhớ tới đôi mắt đỏ bừng của Giản Chiếu Nam ở   cảnh sát, r bsp;ràng quần áo p;không chỉnh t sp;một thân lôi thôi, vừa nhìn đã có thể cảm giác được là đã vài ngày không ngủ.

Từ sau&nb rận đánh kia,&nb ất kể bướng&n h như thế n nbsp;Lạc Nhất cũng không dám làm ra chuyện gì quá đáng nữa.

Bì Dập An, là ngoài ý muốn.

Cậu ta thật sự thích cô, lúc đến phòng khám nhìn thấy trên bàn làm việc của anh trai   lịch khám c nbsp;cô, cậu ta&n ;còn tưởng rằn ;chỉ là bệnh&nb ân bình thường, vì thế nói bóng nói gió hỏi thăm chuyện của Bì Dập An từ anh trai, nhưng Giản Chiếu Nam một câu cũng không chịu nói, chỉ đáp thẳng thắn chuyện riêng tư của bệnh nhân không thể lộ ra.

Nhưng sau này càng ngày càng không ổn, các y tá trong bệnh viện đều lén nói rằng&nbs c sĩ Giản g bsp;đây lại có& hoa đào mới,&nbs  một bệnh n nbsp;họ Bì, cực kỳ xinh đẹp.

Từ chỗ ghe anh trai n i chuyện muốn&nb i đón Bì D sp;An tan sở,  ậu ta liền ở bên ngoài phòng khám đi theo, biết chỗ cô làm việc, thấy cô và anh trai mình hôn nhau trong xe.

Cậu ta chính là vào thời điểm đó sinh ra một nghi vấn.

Nếu anh trai cậu ta biết cậu ta đã quan hệ với Bì Dập An, thì sẽ thế nào?

Cậu ta cho rằng mình muốn biết Giản Chiếu Nam sẽ nhẫn nhịn dung túng mình hay  hông, bên cạnh&n đó trong tiềm&nb hức càng tò  nbsp;Bì Dập An sẽ lựa chọn cậu ta hay là Giản Chiếu Nam.

Nhưng trò chơi vẫn chơi thua, cậu ta căn bản không nghĩ tới Bì Dập An sẽ thật sự phát sinh quan hệ với Giản Chiếu Nam, bởi vì dựa theo tính cách của anh trai cậu ta, chưa kết hôn, thì sẽ không mang con gái về nhà.

Nhưng lại p;quên mất Bì&nb ập An là đ sp;hạnh gì, một ;cô gái chỉ   cậu ta mấy phút đã dám lên giường, sao có thể thành thành thật thật cùng chơi trò yêu đương với Giản Chiếu Nam.

Đến cuối ;cùng cậu ta  i hiểu được,&n t quả là c sp;ta không thể&n ;thừa nhận, cậu ta đã có đáp án cho những tò mò ban đầu, từ lâu đã có.

“Anh trai, thực xin lỗi, nhưng em thật sự... thích cô ấy.”

“Lạc  sp;ba mẹ định&n ho em ra nướ bsp;ngoài du học& p;em biết không?” “... Biết.”

“Vậy&nbs p;lấy gì thích&n cô ấy?” “Anh...”

“Xin&nbs  Lạc Nhất,  bsp;muốn gì anh&n ;cũng có thể&nbs o em, nhưng c nbsp;ấy thì không được.”

“Vì sao?”

“Cô ấy không thuộc về em, cũng không thuộc về anh, người ta không cần thiết bị anh em chúng ta đẩy tới đẩy lui, chúng ta cũng không có tư cách này, em nếu thích cô ấy, thì phải quang minh chính đại theo đuổi, anh không ngăn&nbs cản em, nhưng&nbs iền đề là  sp;phải đủ tôn trọng cô ấy,&nb n trọng là tiền đề của yêu thích, trước hết là em phải xin lỗi cô ấy đã, hiểu chưa?”