Chương 98: Bát quái trận
Thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái.
(nhân vật trong tuyền thuyết cổ đại của Trung quốc) hướng ngoại tìm tòi sự huyền bí của thiên nhiên, hướng nội thăm dò nội tâm của chính mình, suy diễn ra tên Thái Cực bát quái đồ, cũng chính là hình vẽ trong đầu của Đường Vũ, dưới rất nhiều tình huống đã giúp đỡ Đường Vũ rất nhiều.
Nhưng là hình vẽ của Carl đều không phải là Thái Cực bát quái đồ chính thống, mà là biến thành Thái Cực bát quái trận. Cái đồ này tổng cộng có 8 biến, bên trong do “Nhất” và “–“ (cái 3 trấm này là của tác giả nhá) tạo thành, tuy rằng hình vẽ của Carl rất tùy tiện, nhưng cẩn thận xem xét đường cong màu đỏ, nếu trong đầu thu nhỏ lại rồi mở rộng, cũng không đúng, chỉ là một góc của bát quái trận thôi!
Bát quái trận ấn hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, tử, kinh, mở 8 cổng. Trải qua vô số năm nghiên cứu nghiền ngẫm, mọi người đã quen thuộc cách phá trận. Tức đánh vào hướng “sinh môn” chính, đi Tây Nam “hưu môn” giết ra, lại theo chính diện hướng Bắc chém giết “mở cửa” thì có thể phá trận.
Đối với kế hoạch về sau có thể sẽ xé rách mặt với Lục Vũ thì Đường Vũ do dự một chút liền ném ra sau đầu, trước mắt chuyện phá trận quan trọng hơn.
ường Vũ dứt khoát ngồi ở giữa 1 cái trận pháp nhỏ, theo thời gian suy nghĩ trôi qua, 1 dòng năng lượng đỏ nhạt từ không trung chậm rãi dâng lên, giống như là trận pháp bị kích hoạt, dần dần tản mát ra ánh sáng rực rỡ, nếu lúc này có người từ không trung quan sát, sẽ phát hiện bát quái trận của cả khu vực đều bị kích hoạt, sương mù màu trắng bị chiếu rọi thành màu hồng nhạt, tuy đẹp lại lộ ra sự quỷ dị.
m người Carl cũng ngừng công tác dọn dẹp, vội vàng đi tới bên người Đường Vũ, phòng bị dị tượng chung quanh. Lúc này bọn họ mới phát hiện hình như cả người Đường Vũ cũng đã xảy ra biến hóa kỳ lạ, làn da cùng càng thêm trong suốt thần thánh, hơi thở trở nên hư vô mờ mịt.
Lúc này Đường Vũ cũng không có phát hiện mấy vấn đề này, vô tình bát quái trận bên ngoài và Thái Cực bát quái đồ trong đầu của cậu bắt đầu sinh ra liên hệ kỳ quái nào đó, hình như là cảm giác có cùng bản thể, đã lâu mới gặp nên kích động liên kết lẫn nhau.
“Tiểu Vũ, tỉnh tỉnh! Có nguy hiểm, chúng ta mau chạy nhanh đi!”. Carl phát hiện đích tới của đám quái vật quả nhiên là chỗ bọn họ, muốn trực tiếp ôm lấy Đường Vũ chạy trốn, nhưng kỳ quái chính là em ấy rõ ràng chính là lẳng lặng ngồi ở bên kia, nhưng anh và thú nhân tử sĩ làm như thế nào cũng đều không thể di chuyển em ấy!
rl không chút do dự che ở phía trước Đường Vũ, nếu không thể chạy thì ít nhất anh phải dùng hết khả năng giúp em ấy tranh thủ 1 chút thời gian!
Dị tượng trong bí cảnh khiến cho ông lão Hồ phục chú ý, chính là tâm ma Lục Vũ cũng tò mò áp sát, xuyên thấu qua một chậu nước nhìn chuyện phát sinh ở chỗ đám người Đường Vũ.
ọn họ sao lại chạy tới nơi đó?”. Ông lão Hồ phục nghi hoặc độc thoại, hắn cũng không có mỗi thời mỗi khắc nhìn chằm chằm, chỉ cần có khác thường, hắn mới có thể đặc biệt xuyên thấu qua kính hoa thủy nguyệt quan sát, “Nhưng mà cũng tốt, cư nhiên trực tiếp liền kích hoạt dung hợp linh hồn, ta đây sẽ giúp ngươi một phen”. Khi ông lão Hồ phục vừa nói xong thì đám quái vật đang yên tĩnh thì ánh mắt bỗng dưng biến thành màu đỏ, bắt đầu chạy tới chỗ đám người Đường Vũ, sau đó chính là cảnh tượng mà bọn Carl nhìn thấy.
Khi con quái vật thứ nhất cách đám người Carl chỉ Khoảng 300 m, Carl khẩn trương nắm chặt súng xung không còn nhiều năng lượng lắm, đồng thời thú hóa thành một đầu cơ giáp cự hùng, chỉ tiếc trên người con gấu này nơi nơi là miệng vết thương không nhiều lắm, cơ giáp tiên tiến cũng cực tàn tạ, “Graoooooo ——!”.
Chuyện sau đó đã vượt qua hiểu biết của đám người Carl, tất cả quái vật như là không sợ chết, người trước ngã xuống, người sau tiến lên đánh tới khu vực bao phủ hồng quang (ánh sáng đỏ), ngay sau đó lại bị hồng quang “đốt” chết. Mà thú nguyên lực của Carl liền giống như ngồi hỏa tiễn, tăng lên vèo vèo, mỗi lúc vượt qua 1 cấp bậc cũng không cần dùng ma thực.
nh thần lực của Đường Vũ hoàn toàn sụp đổ, cả người xụi lơ xuống, bị Carl ôm vào trong lòng.
Theo Đường Vũ hôn mê thì hồng quang ảm đạm, sương trắng cũng đồng thời tan đi, hoàn cảnh chung quanh xuất hiện rõ ràng trước mặt mọi người, đối diện mặt than nghiêm mặt nhìn chằm chằm Carl và Đường Vũ trong lòng Carl chính là Ares.
“Ares! Sao cậu lại ở đây?”. Carl vội vàng ôm Đường Vũ đi tới bên cạnh Ares, tình huống bên con hổ tốt hơn so với bên anh, ít nhất còn có 5 người sống sót.
Tiểu Vũ ở đây nên tôi tới đây”. “Ares nói chuyện vẫn là rất ngắn gọn, nhưng cũng đủ Carl hiểu được ý của Ares.
“Cậu có thể cảm nhận được vị trí của tiểu Vũ à?”. Carl giật mình nói, anh hoàn toàn không có cảm giác này.
res gật gật đầu, đôi mắt xanh xinh đẹp lộ ra thần sắc lo lắng, “Tiểu Vũ làm sao vậy?”.
Carl vội vàng đơn giản kể lại chuyện xảy ra vừa rồi cho Ares, con hổ vội vàng tự mình kêu mọi người đi khỏi chỗ này trước, đoàn người cộng 1 con trùng mập tiến lên rất nhanh, rất nhanh liền bỏ xa khu vực nơi nơi là thi thể quái vật.
ôi đã đi qua khu vực trung tâm”. Lời của Ares làm cho Carl khiếp sợ, còn muốn tiếp tục hỏi thì Đường Vũ hôn mê trong lòng phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, hình như có dấu hiệu tỉnh lại, 2 dã thú tâm thần lập tức bị thu hút, canh giữ ở bên người Đường Vũ, rất sợ bỏ lỡ cơ hội em ấy tỉnh lại.
Chớp mắt mấy lần, Đường Vũ rốt cục mở mắt trong ánh mắt chờ mong của Ares và Carl, nhưng rất nhanh hai dã thú bởi vì Đường Vũ tỉnh lại mà cực vui vẻ lại phát hiện ánh mắt của em ấy lạnh như băng, cao cao tại thượng, đáy lòng đồng thời xẹt qua lãnh ý, cảm giác sợ hãi tự nhiên nảy sinh.
“Tiểu Vũ………?”.
(nhân vật trong tuyền thuyết cổ đại của Trung quốc) hướng ngoại tìm tòi sự huyền bí của thiên nhiên, hướng nội thăm dò nội tâm của chính mình, suy diễn ra tên Thái Cực bát quái đồ, cũng chính là hình vẽ trong đầu của Đường Vũ, dưới rất nhiều tình huống đã giúp đỡ Đường Vũ rất nhiều.
ường Vũ dứt khoát ngồi ở giữa 1 cái trận pháp nhỏ, theo thời gian suy nghĩ trôi qua, 1 dòng năng lượng đỏ nhạt từ không trung chậm rãi dâng lên, giống như là trận pháp bị kích hoạt, dần dần tản mát ra ánh sáng rực rỡ, nếu lúc này có người từ không trung quan sát, sẽ phát hiện bát quái trận của cả khu vực đều bị kích hoạt, sương mù màu trắng bị chiếu rọi thành màu hồng nhạt, tuy đẹp lại lộ ra sự quỷ dị.
m người Carl cũng ngừng công tác dọn dẹp, vội vàng đi tới bên người Đường Vũ, phòng bị dị tượng chung quanh. Lúc này bọn họ mới phát hiện hình như cả người Đường Vũ cũng đã xảy ra biến hóa kỳ lạ, làn da cùng càng thêm trong suốt thần thánh, hơi thở trở nên hư vô mờ mịt.
“Tiểu Vũ, tỉnh tỉnh! Có nguy hiểm, chúng ta mau chạy nhanh đi!”. Carl phát hiện đích tới của đám quái vật quả nhiên là chỗ bọn họ, muốn trực tiếp ôm lấy Đường Vũ chạy trốn, nhưng kỳ quái chính là em ấy rõ ràng chính là lẳng lặng ngồi ở bên kia, nhưng anh và thú nhân tử sĩ làm như thế nào cũng đều không thể di chuyển em ấy!
rl không chút do dự che ở phía trước Đường Vũ, nếu không thể chạy thì ít nhất anh phải dùng hết khả năng giúp em ấy tranh thủ 1 chút thời gian!
Dị tượng trong bí cảnh khiến cho ông lão Hồ phục chú ý, chính là tâm ma Lục Vũ cũng tò mò áp sát, xuyên thấu qua một chậu nước nhìn chuyện phát sinh ở chỗ đám người Đường Vũ.
ọn họ sao lại chạy tới nơi đó?”. Ông lão Hồ phục nghi hoặc độc thoại, hắn cũng không có mỗi thời mỗi khắc nhìn chằm chằm, chỉ cần có khác thường, hắn mới có thể đặc biệt xuyên thấu qua kính hoa thủy nguyệt quan sát, “Nhưng mà cũng tốt, cư nhiên trực tiếp liền kích hoạt dung hợp linh hồn, ta đây sẽ giúp ngươi một phen”. Khi ông lão Hồ phục vừa nói xong thì đám quái vật đang yên tĩnh thì ánh mắt bỗng dưng biến thành màu đỏ, bắt đầu chạy tới chỗ đám người Đường Vũ, sau đó chính là cảnh tượng mà bọn Carl nhìn thấy.
Chuyện sau đó đã vượt qua hiểu biết của đám người Carl, tất cả quái vật như là không sợ chết, người trước ngã xuống, người sau tiến lên đánh tới khu vực bao phủ hồng quang (ánh sáng đỏ), ngay sau đó lại bị hồng quang “đốt” chết. Mà thú nguyên lực của Carl liền giống như ngồi hỏa tiễn, tăng lên vèo vèo, mỗi lúc vượt qua 1 cấp bậc cũng không cần dùng ma thực.
nh thần lực của Đường Vũ hoàn toàn sụp đổ, cả người xụi lơ xuống, bị Carl ôm vào trong lòng.
“Ares! Sao cậu lại ở đây?”. Carl vội vàng ôm Đường Vũ đi tới bên cạnh Ares, tình huống bên con hổ tốt hơn so với bên anh, ít nhất còn có 5 người sống sót.
Tiểu Vũ ở đây nên tôi tới đây”. “Ares nói chuyện vẫn là rất ngắn gọn, nhưng cũng đủ Carl hiểu được ý của Ares.
“Cậu có thể cảm nhận được vị trí của tiểu Vũ à?”. Carl giật mình nói, anh hoàn toàn không có cảm giác này.
res gật gật đầu, đôi mắt xanh xinh đẹp lộ ra thần sắc lo lắng, “Tiểu Vũ làm sao vậy?”.
ôi đã đi qua khu vực trung tâm”. Lời của Ares làm cho Carl khiếp sợ, còn muốn tiếp tục hỏi thì Đường Vũ hôn mê trong lòng phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, hình như có dấu hiệu tỉnh lại, 2 dã thú tâm thần lập tức bị thu hút, canh giữ ở bên người Đường Vũ, rất sợ bỏ lỡ cơ hội em ấy tỉnh lại.
“Tiểu Vũ………?”.