Chương 97: Đi qua khu vực khác

Đường Vũ phát hiện dòng ý niệm ảnh hưởng lòng người này thực sự hơi giống trước đó khi còn ở chủ tinh, kỳ quái muốn liều mạng phổ biến tri thức về trà cho thế giới thú nhân, nếu không sẽ cảm thấy cực nôn nóng, nếu không có sau đó cậu phát hiện bất thường, hơn nữa Thái Cực bát quái đồ bị kích hoạt, cậu mới dần dần thoát khỏi cảm giác bị khống chế nhân tâm như thế.





“Hiện tại anh như thế này căn bản không có cách thuận lợi tới điểm ranh giới, có hai gã thú nhân và trùng vương ở đây, em rất an toàn, cùng lắm thì khi có nguy hiểm liền đi vào trong vườn trà”. Giọng điệu của Đường Vũ rất kiên định, Carl cũng quả thật không có tinh lực thuyết phục Đường Vũ, hiện tại tất cả lực chú ý của anh đều dùng chống lại dòng ý niệm khống chế lòng người kia, cho dù ở lại cũng chỉ là cản trở, vì thế ôm 3 bé cưng đi vào không gian.


Ba nhỏ một lớn đột nhiên biến mất, hai gã thú nhân tử sĩ rốt cục lộ ra biểu cảm ngoài mặt than, có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng chỉ là chợt lóe mà qua liền khôi phục bình tĩnh, trước đó bọn họ cũng đã yêu cầu không cần cư xử với Trà Trà Đường Vũ như người bình thường, hiện giờ lộ ra chiêu thức ấy hẳn là 1 trong những năng lực của cậu ta.

Th ú nhân tử sĩ không có hỏi nên Đường Vũ tự nhiên không có khả năng nhàm chán giải thích, tốc độ đoàn người đi tới rất nhanh. Đại khái thật là do bá khí của trùng vương mập, lại có lẽ quái vật trong bí cảnh coi trùng vương như đồng loại của chúng nó, ngoại trừ 1 ít lần quái vật cường đại không cần mặt mũi lại đây khiêu khích, bị Đường Vũ và trùng vương béo liên thủ thoải mái giải quyết, hai cái thú nhân tử sĩ nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, giống cái sẽ xuất hiện ở bên trong bí cảnh đã cực kỳ diệu rồi, nhưng mà người này là Trà Trà Đường Vũ thì việc không có khả năng cũng sẽ trở thành có thể, nhưng 1 giống cái có thể khống chế trùng tộc, thoải mái đánh thắng quái vật làm cho bọn họ tử thương nặng nề! Đây, đây thật sự là làm cho giống đực xấu hổ.

i thú nhân tử sĩ càng thêm khâm phục Carl, không hổ là con của vua lính đánh thuê gia tộc Quentin, có thể trở thành bầu bạn khế ước của giống cái lợi hại như vậy!





Bay trên bầu trời quả nhiên nhanh hơn nhiều so với đi bộ,  nhiệt độ khắp khu vực màu đen khá cao, càng đi phía Đông Bắc thì nhiệt độ càng thấp, may mắn hiện giờ Đường Vũ có được lực lượng thần bí cường đại, chút thay đổi nhiệt độ ấy với cậu mà nói không đáng gì.


Đi tới phương hướng bị sương mù dày đặc bao phủ, trùng vương mập bay vào giữa lập tức liền mất cảm nhận phương hướng, thậm chí đều không thể phân rõ trời đất cao thấp và trái phải! Đường Vũ để trùng vương mập thử chậm rãi hạ xuống, may mắn mặt đất có tồn tại, nhưng là cũng đồng dạng bị sương mù dày đặc bao phủ, giơ tay không thấy năm ngón tay.

Đoán chừng nơi này chính là khu vực ranh giới”. Đường Vũ thấy 2 thú nhân tử sĩ đã thoát khỏi ý niệm khống chế, liền thả Carl ra, nhưng để 3 bé con ở lại trong vườn trà.

ã tới giờ ngủ trưa, dưới sự chỉ huy của bé hổ, 3 bé đã ngủ thành một đoàn, liền ngay cả trước đó Carl chết sống không muốn đi vào trong không gian lúc bị Đường Vũ đưa ra thì cư nhiên ngủ say tới ngay cả nước miếng đều chảy ra, hai ngày nay đều liều mạng chiến đấu, buổi tối còn ngủ không ngon, đi vào trong không gian tràn ngập mùi ma thực, rốt cục có thể thả lỏng, tên ngố Carl này ngủ cực ngon, hại Đường Vũ đều không nỡ đánh thức anh.

Tỉnh, tỉnh, chúng ta tới điểm ranh giới khu vực rồi, anh có biết chút gì về nơi này không?”. Đường Vũ vỗ nhẹ nhẹ hai má của Carl, định đánh thức Carl, kết quả tên ngố này ngủ tới mơ hồ, thuận thế kéo cậu vào trong lòng, bắt đầu gặm cắn, hơn nữa tốc độ cởi đồ tuyệt đối điêu luyện, dưới tình huống cậu chưa kịp phản ứng đã lột cậu chỉ còn lại có cái quần, cái cổ trắng nõn bị hôn ra một đám dấu nhỏ hồng nhạt, hai thú một sâu bên cạnh nhìn mà hồn bay loạn.



















Carl nghi hoặc ngẩng đầu, “Biết cái gì? Em nói thứ anh vẽ hả? Không phải là em cũng đang vẽ sao, anh chỉ  chồng chéo chúng cùng một chỗ thôi”.


Đường Vũ nghe vậy vội vàng đi tới trước mặt Carl, sau đó vây quanh bức tranh rồi đi 1 vòng, tán thưởng nói, “Thì ra là thế! Em biết cách đi qua các khu vực khác rồi!”.