Chương 51

Phương Tranh cầm trên tay là tư liệu về Chu Kính Viêm. Lúc trước khi Chu Kính Niên trở về Tứ Cửu Thành, Phương Tranh có nghe trong điện thoại anh có nhắc tới người này vài lần, chỉ nhìn tư liệu và ảnh chụp một cách đơn thuần  thì thấy Chu Kính Viêm có gương mặt ôn nhuận không giống Chu Kính Niên một chút nào. Phương Tranh lại nhìn các ảnh chụp khác phát hiện lúc nào Chu Kính Viêm cũng cố ý giả vờ, thông qua một ít hình ảnh mà người ngầm theo dõi hắn chụp, vẻ mặt chân chính của Chu Kính Viêm không phải như vậy, hắn hoặc nhìn những người có địa vị thấp hơn mình bằng ánh mắt coi khinh, hoặc nhìn những người cao hơn mình thì ẩn sâu đố kỵ.

y là một người thích ngụy trang, nhưng lại ngụy trang không cao minh.

Xem xong tư liệu của Chu Kính Viêm, Phương Tranh đến gần thấy Chu Kính Niên đang xem tư  liệu của Chu Kiến Phong và Quý Sính Đình.



L c trước nếu không phải Quý Sính Đình khuyên bảo ông cho Quý Dũng vào làm thì lần này cũng không đến nổi mất mặt mũi  lớn như vậy. Hơn nữa vụ này dẫn đến việc làm Chu Ung thất vọng mới khiến cho ông lo lắng. Chu Kiến Phong nghĩ phải trở về nhà của mình theo câu nói “Khoảng cách sinh ra tốt đẹp”, có lẽ đợi một thời gian cha bớt giận sẽ nhớ tới ông, sẽ đồng ý cho ông trở về công ty làm việc, cho nên ông  cùng Quý Sính Đình lại từ nhà cũ dọn đi về nhà mình chỉ kêu Chu Kính Viêm ở lại nhà cũ với Chu Ung.

D ọn về nhà riêng giữa Chu Kiến Phong và Quý Sính Đình không có Chu Kính Viêm giải hòa nên Chu Kiến Phong vẫn tức giận Quý Sính Đình không muốn nhìn đến bà, mà Quý Sính Đình bởi vì lo lắng chuyện hại người bị vạch trần nên cả ngày lo lắng đề phòng cũng không có tâm tư đi lấy lòng Chu Kiến Phong, không khí hòa hợp giữa hai người nhiều năm như vậy biến thành lạnh lẽo nặng nề.

u Kiến Phong phạm sai lầm lúc  đầu còn thành thật một thời gian, cách mấy ngày lại đi về nhà cũ dạo một vòng, nhưng thấy thái độ của Chu Ung vẫn đối với mình nhìn như không thấy trong lòng dần dần cũng rất bực bội.



ễu Phong thấy vậy nên nhờ vả Lý Đông, Lý Đông liền nương theo sự tiện lợi của hội sở để Chu Kiến Phong quen biết với mấy cô gái một lòng muốn tiến vào vòng luẩn quẩn của tầng lớp thượng lưu.

hu Kiến Phong như bọn họ mong muốn đã mắc câu.

ì thế lúc đầu Chu Kiến Phong còn mỗi ngày về nhà nhưng dần dần  số lần về nhà càng ít đi, tất nhiên làm cho Quý Sính Đình chú ý, phải biết rằng bà chính là một tiểu tam thượng vị, đối với hành vi mờ ám của đàn ông vẫn nhìn rất chuẩn.

Quý Sính Đình âm thầm quan sát Chu Kiến Phong một tuần rốt cuộc ở trên quần áo chồng phát hiện tóc của người phụ nữ khác, còn ở trên người phát hiện dấu hôn.


uý Sính Đình không có làm lớn chuyện bà chỉ trang điểm nhẹ chờ đến đêm khuya khi Chu Kiến Phong trở về thì yên lặng rơi lệ hỏi Chu Kiến Phong bên ngoài có người khác phải không.

Tuy rằng bị phát hiện ngoại tình nhưng Chu Kiến Phong không thừa nhận, thấy bộ dạng Quý Sính Đình thương tâm đầy nước mắt nhìn cũng đáng thương cuối cùng oán khí trong lòng của Chu Kiến Phong cũng dần dần tan đi, trái lại còn dỗ dành Quý Sính Đình, cam đoan không có lần sau.

Q uý Sính Đình không tin ông nhưng vẫn làm ra vẻ rất tin tưởng.

Nhưng Chu Kiến Phong quả nhiên là cẩu không thể bỏ ăn phân, khi xưa Liễu Mẫn thân thể không tốt, ông cũng một mặt đau lòng một mặt ngoại tình, hiện giờ Quý Sính Đình vẫn còn khỏe mạnh mà ông lại càng nhịn không nổi, Chu Kiến Phong trừ bỏ tìm hoan mua vui cũng không có việc gì để làm, không bao lâu lại lén lút đi ra ngoài tìm hồ ly tinh.

Quý Sính Đình giận mà không dám nói gì, hiện tại trên đầu bà  còn treo một cây đao, cây đao này không biết khi nào sẽ rơi xuống, bà chỉ có thể nuốt những khổ sở và hối hận vào trong lòng hạ thấp tư thái của mình cũng không dám quậy phá Chu Kiến Phong, hy vọng trong lòng Chu Kiến Phong  có áy náy, chờ tương lai có việc phát sinh Chu Kiến Phong có thể vì tình nghĩa vợ chồng nhiều năm như vậy mà giúp bà một phen.

Chu Kiến Phong như người đến trung niên mới bắt đầu phóng túng  trầm mê tửu sắc, đi đường bước chân đều như bay, ngẫu nhiên đi đến chỗ Chu Ung lấy lòng cũng chỉ có thể khiến Chu Ung một lần nữa nhìn rõ bản chất của mình. Quý Sính Đình cũng thập phần khổ sở, bà một mặt hận Chu Kiến Phong bạc tình, một mặt trong lòng cũng mang một chút hy vọng sẽ gặp may mắn, đồ đã bị mất lâu như vậy bên ngoài lại không có một chút phản ứng, bà nghĩ chuyện này có thể sẽ không bị tố giác. Quý Sính Đình ở trong nước sôi lửa bỏng cứ bị dày vò, thật vất vả mới lọt vào vòng thượng lưu luẩn quẩn của các quý bà cũng không có tâm tiếp tục qua lại, người gầy đi trông thấy. Ngay cả Chu Kính Viêm thay thế Chu Kính Niên sống bên cạnh Chu Ung nhìn như xuân phong đắc ý nhưng chỉ cần gặp  Lưu Tố Tố như người bị bệnh tâm thần mỗi ngày quấn lấy hắn, hắn cũng không thể nào vui vẻ nổi.



em xong tư liệu rời khỏi công ty Chu Kính Niên thấy thời gian còn sớm nên cùng Phương Tranh đi xem phim điện ảnh, bởi vì là ngày nghỉ nên rạp chiếu phim có rất nhiều người hai người muốn xem phim mình thích cũng đã không còn vé nên phải chọn xem một bộ  phim kinh dị trong nước sản xuất rất ít người xem.

C hu Kính Niên cũng có rắp tâm khác, ở trong mắt Phương Tranh anh chính là người rất sợ ma, vị trí  hai người ngồi lại sát góc tường hơi tối, xem phim mà tầm mắt của Chu Kính Niên rất ít khi nhìn lên màn hình lớn, toàn bộ thời gian đều tìm cơ hội ăn đậu hủ Phương Tranh.

Vì thế phim điện ảnh mở màn đến một nửa Phương Tranh biết được Chu Kính Niên không phải chân chính sợ ma cũng biết lần đầu tiên hai người xem phim kinh dị anh cũng giả vờ.

o lúc ban đêm hai người lại đại chiến đến nửa đêm mới ngủ.



K ỳ nghỉ nhanh chóng trôi qua buổi chiều ngày thứ ba hai người trở lại trường học.



ời tiết dần dần trở lạnh, Chu Kính Niên muốn dùng cớ một người ngủ quá lạnh để Phương Tranh ngủ cùng với mình nhưng giường quá hẹp mà hai người thân cao chân dài, một người ngủ còn hơi chật, hai người ngủ một cái giường cũng ngủ không ngon.

Vì để Phương Tranh ngủ thoải mái Chu Kính Niên cố ý đi mua hai cái túi chườm nóng, trước khi ngủ rót nước ấm bỏ vào trong ổ chăn, như vậy lúc Phương Tranh ngủ có thể nhanh chóng đi vào giấc ngủ, cả đêm ổ chăn đều ấm.

ấy sự săn sóc tỉ mỉ này Trần Án trêu chọc Chu Kính Niên: “Nếu không biết Phương Tranh là em của cậu, chúng tôi còn tưởng rằng Phương Tranh là vợ của cậu nửa đó.”







hu Kiến Phong đối với chuyện này không để bụng, vì thế Chu Kính Viêm mới nôn nóng, Quý Sính Đình lại lần nữa bị dày đặc tuyệt vọng vây quanh, cả người chìm trong sợ hãi.

ó đều là những chuyện Chu Kính Niên muốn nhìn thấy nhất.





Phương Tranh còn không thể tin tưởng mình chỉ như vậy đã trở thành hàng triệu phú, không thể tránh được mấy người Ôn Dương nhìn bộ dạng ngây ngốc của cậu lại rất là hâm mộ, sau đó sôi nổi chân chó nhìn về phía Chu Kính Niên khẩn cầu có thể tiếp tục ôm đùi anh hay không, nói mình sẽ giao tiền cho anh quản có thể ở thị trường chứng khoán vớt được một khoản kha khá hay không.


Chu Kính Niên không đồng ý, anh có thể kiếm được nhiều tiền như vậy là do đời trước đối với thị trường chứng khoán có thâm nhập nghiên cứu, tương lai hai năm sau này thị trường chứng khoán sẽ không tốt lắm anh không muốn  tham dự. Hiện tại tài chính đã có, trọng tâm cũng muốn chuyển tới việc nghiên cứu phát triển điện thoại di động thông minh còn phải  thu mua công ty sản xuất phần cứng điện thoại.


Tâm nguyện vớt thêm một số tiền thất bại, mấy người Ôn Dương cảm thấy rất là đáng tiếc nhưng  thị trường chứng khoán quá sâu, bọn họ tự mình bước đi cũng không dám. Lúc trước bọn họ tự mình đánh nhỏ đánh loạn vài lần đều là lỗ lã, hơn nữa bọn họ thấy Chu Kính Niên không xem trọng thị trường chứng khoán năm sau cũng thu tâm, ba người chuẩn bị kết phường buôn bán.


n Dương còn cố ý hỏi Phương Tranh muốn hợp tác hay không, bọn họ cũng giống như Di Đào nhìn thấy thương mại điện tử sẽ có tiềm lực lớn nhân tiện hậu cần cũng sẽ phát triển theo nên tính toán đi theo con đường này.

hương Tranh thấy cửa hàng  trang phục của mình cũng có bán hàng qua mạng cũng hợp tác với mấy chỗ hậu gần đó. Trải qua nhiều ngày cậu được Chu Kính Niên dẫn theo gặp rất nhiều người rất nhiều việc mà mình chưa từng tiếp xúc, còn ngẫu nhiên nghe Chu Kính Niên và cậu mình nói chuyện, mỗi lần tiếp xúc cũng được lợi rất nhiều, hiện giờ tầm mắt của cậu đã rộng lớn hơn nhiều, hai dạng kinh doanh khác biệt này tiềm lực phát triển trong tương lai cậu đều xem trọng nên trích ra một phần tiền quăng vào, về sau cậu chỉ nhận chia hoa hồng không đề cập đến chuyện quản lý công ty.

B n Ôn Dương thấy vậy cũng vui mừng, bọn họ trên tay cũng có tiền, ba người muốn làm việc này cũng đủ, sở dĩ hợp tác với Phương Tranh là vì bọn họ tiếp xúc với Phương Tranh vài lần cũng thích tính cách người này, cũng vì Chu Kính Niên, bọn họ hy vọng về sau có thể cùng Chu Kính Niên càng thêm thân mật cho nên đem Phương Tranh cột lên thuyền là biện pháp tốt nhất.