Chương 52
Kỳ thi đại học từng ngày tới gần, các học sinh càng thêm khẩn trương, thậm chí có vài bạn học làm không được đề kiểm tra mà bật khóc, vì thế các học sinh còn cố ý học thêm một tiết tâm lý khai thông.
Trong lớp học cũng có một số học sinh không khẩn trương trong đó có Chu Kính Niên và Phương Tranh.
Chu Kính Niên nhớ rõ đời trước Phương Tranh rất khẩn trương. Khi đó bọn họ ở học kỳ hai lớp 11 mới bắt đầu yêu nhau, năm trước tuy Phương Tranh đi bán nhang nhưng kiếm cũng không nhiều tiền lắm, cậu vẫn vì học phí học đại học mà khẩn trương, cậu rất sợ mình thi không đậu vào Q đại.
Chỗ chụp ảnh ở phía dưới khu dạy học, lớp của Chu Kính Niên là ban nhất cho nên được chụp đầu tiên. Chu Kính Niên và Phương Tranh vóc dáng cao nhất lớp tất nhiên đứng ở hàng cuối cùng. Lúc chụp ảnh Chu Kính Niên ôm bả vai Phương Tranh, Phương Tranh theo thói quen mà ôm eo Chu Kính Niên, hai người dựa đầu vào nhau, tư thế vô cùng thân mật.
T ừ học kì hai năm lớp 11 sau khi mâu thuẫn với bọn Chu Kính Niên bị viết kiểm điểm, bởi vì hai lớp không ở cùng một tầng lầu nên Giang Miễn rất ít khi nhìn thấy hai người này, lúc nghe được Phương Tranh bị uy hiếp tống tiền còn vui sướng khi người gặp họa. Đã hơn một năm ngẫu nhiên hắn cũng nhìn thấy hai người sóng vai đi ở trong vườn trường, rất ít khi thấy một người đơn độc.
L c này là ngày được nghỉ phép Chu Kính Niên và Phương Tranh ôm đồ dùng đi ra khỏi cổng trường ở phía sau Giang Miễn nhanh chóng đi theo.
Nếu Giang Miễn biết khi mình theo đuôi hai người kia sẽ bị bốn người đàn ông cao to đi sau hắn nhìn thấy toàn bộ hành trình phỏng chừng hắn sẽ quay đầu bỏ chạy.
T rong mắt Chu Kính Niên hiện lên một chút lạnh lùng, anh biết cái tên Giang Miễn này cũng là cẩu không thể không ăn phân.
ì phòng ngừa sẽ giống đời trước trong lúc anh đi học bọn người An Mười Lăm không có việc làm sẽ nghe theo lệnh của Chu Tùng, ngoài ra còn theo dõi Giang Miễn.
hu Kính Niên tỏ vẻ đã biết cúp điện thoại vẻ mặt không hề khác thường, một đường vẫn cùng Phương Tranh trò chuyện, chờ đến khi xe bus dừng lại Chu Kính Niên xuống xe, nghiêng đầu nhìn về phía sau phát hiện cách đó không xa có một chiếc xe taxi ngừng lại, đợi hơn mười giây cũng không thấy người bước xuống.
Chu Kính Niên quay đầu lại cùng Phương Tranh đi về phía tiểu khu.
G iang Miễn lập tức xuống xe đuổi kịp.
Giang Miễn vừa đi vừa nhìn ảnh mới chụp, muốn chọn một ít ảnh có góc độ thân mật in ra ngày mai dùng, không nghĩ tới phía sau cổ đột nhiên đã bị người khác kéo lại, điện thoại di động trong tay cũng bị người phía sau giựt lấy.
rước mặt là bốn người đàn ông cao to trong lòng Giang Miễn vô cùng sợ hãi, hắn nhìn đối phương mở xem điện thoại di động của mình vội ngoài mạnh trong yếu nói: “Đem điện thoại trả lại cho tôi!”
Giang Miễn tức muốn hộc máu nghĩ, hắn không tin mình sẽ không giáo huấn được hai người này!
ào nhà Phương Tranh vẫn không biết chuyện gì buông đồ xuống nằm liệt trên sô pha ôm chầm dì mèo còn đang ngủ, than thở nói: “Vẫn là trong nhà thoải mái nhất!”
Nhìn thời gian còn sớm, Chu Kính Niên liền đem quần áo mang về ném vào trong máy giặt. Phương Tranh nằm liệt trong chốc lát, cảm thấy không có việc gì để làm ôm dì mèo đứng ở cửa buồng vệ sinh còn lấy chân của dì mèo đánh vào mông của Chu Kính Niên, ngã ngớn nói: “Cháu ngoại trai mông rất vểnh nha.”
Trong nhà chỉ có hai người, quần áo bỏ vào máy giặt không cần phải làm gì, Chu Kính Niên ôm dì mèo Tuyết Nhi bỏ ra ngoài, khóa cửa xoay người bế Phương Tranh đặt ở bên cạnh bồn rửa mặt, tay vừa lúc đặt ở trên mông Phương Tranh. Anh nhéo nhéo, thấy xúc cảm trước sau như một rất thích. Anh ở trên môi Phương Tranh mổ một cái, thấp giọng nói: “Lưu manh cho em xem.”
B n trong cánh cửa hai người nhiệt tình như lửa, ngoài cửa dì mèo liên tục cào cửa: Các cháu ngoại trai cho dì đi vào chơi với!
ơm chiều theo thường lệ là đi ra ngoài ăn một bữa thật ngon, bà ngoại còn mua cho hai đứa cháu một đống thực phẩm dinh dưỡng đem và để chiều ngày mai hai người mang theo về trường học.
Chu Kính Niên không nóng không lạnh mà trả lời có lệ với Chu Kiến Phong, anh hiểu rằng Chu Kiến Phong đang vô cùng nóng nảy. Chu Ung vẫn chưa cho ông trở về công ty là muốn cho ông vững vàng hơn một chút, kết quả ngược lại so trước kia ông còn nóng nảy hơn. Chu Kính Viêm đi bên cạnh Chu Ung, tuy rằng cố kỵ Liễu Phong Chu Ung vẫn không công khai với mọi người thân phận hắn là người Chu gia nhưng chuyện này với Chu Ung mà nói chỉ là chuyện sớm muộn, cho nên thời gian gần đây Chu Ung hoặc luôn dẫn theo bên người, hoặc tự mình chỉ đạo để Chu Kính Viêm làm một ít việc, khiến cho Chu Kiến Phong vốn rất yêu thương Chu Kính Viêm lại trở nên ganh ghét, hơn nữa hiện giờ ông và Quý Sính Đình cãi nhau càng ngày càng nhiều làm cho Chu Kiến Phong đối với Chu Kính Viêm cũng không thân thiết giống như trước kia.
V ì thế mới nhớ tới mình vẫn còn một Chu Kính Niên.
Ở trong mắt Chu Kiến Phong thì Chu thị chính là một cái bánh kem lớn ai không muốn nếm một chút cho nên ông cho rằng mình nói như vậy Chu Kính Niên sẽ rất kích động, rất cảm kích, kết quả Chu Kính Niên chỉ là lạnh lùng mà “Ừ” một tiếng không thoải mái, vốn dĩ gọi điện thoại để điều tiết tâm tình, kết quả càng muốn điều tiết càng buồn bực.
uổi chiều, Chu Kính Niên nhận được điện thoại của An Mười Lăm nói Giang Miễn đã từ trong nhà xuất phát đi đến trường học.
L c đến trường học ở xa xa hai người nhìn thấy một người thanh niên túm quần áo Giang Miễn lớn tiếng chỉ trích Giang Miễn ngoại tình, lén lút thông đồng với người đàn ông khác.
Tóm lại những lời nói thâm tình buồn nôn như thế cứ liên tục tuôn ra.
Ch u Kính Niên nhìn, nếu không để ý đến giới tính của hai người thì giống như đang xem một bộ phim vô cùng cảm động của Quỳnh Dao.
T hanh niên thổ lộ xong, xoay đầu Giang Miễn rồi hung hăng hôn vào miệng Giang Miễn một cái.
iang Miễn không thể hiểu đã sảy ra chuyện gì hắn chỉ muốn thừa dịp thời gian còn sớm đến trường học lúc người còn chưa nhiều lắm muốn đem “ Báo tường” tối hôm qua hắn viết tố giác Chu Kính Niên và Phương Tranh là đồng tính luyến ái lén dán lên bảng thông báo của trường học để mọi người nhìn thấy. Không ngờ vừa mới đi đến cổng trường người này liền xông vào lôi kéo hắn nói cái gì mà hắn không thể hiểu được.
H n phẫn nộ mà chửi thanh niên kia ầm lên, muốn từ trong lòng ngực của người kia thoát ra nhưng không biết người này ăn cái gì, Giang Miễn cảm giác mình dùng hết sức bình sinh cũng tránh không thoát vừa tức lại vừa mệt.
Sa u khi thanh niên kia rời khỏi khu vực trường học liền chuyển hướng vào một con hẻm nhỏ, An Mười Lăm đang đứng ở nơi đó. Nhìn thấy người thanh niên này y đem phong thư đưa cho đối phương, nói: “Đây là một nửa thù lao cuối cùng của cậu nè.”
Gã thanh niên quay đầu đi lấy tiền rồi mà Giang Miễn vẫn còn cứng đờ đứng tại chỗ, nhìn mọi người chung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ, hoặc mặt lộ vẻ khinh thường, hoặc che miệng cười trộm, mơ hồ nghe được vài tiếng “Biến thái”, còn ở trong đám người nhìn thấy mấy người bạn cùng lớp, mặt Giang Miễn lập tức biến thành màu gan heo.
L úc bảo vệ trở về còn nhìn Giang Miễn ném xuống một câu: “Cư nhiên lại thích đàn ông, còn nhỏ tuổi không lo học hành.”
“Tôi không quen biết hắn!” Giang Miễn nhìn gã bảo vệ rống giận.
ang Miễn hết đường chối cãi.
ắn kinh hoảng nhìn khắp nơi sau đó thấy được trong đám người có Chu Kính Niên và Phương Tranh.
“Là chúng mày!” Giang Miễn tiến lên, chỉ vào hai người cả giận nói: “Là chúng mày giở trò quỷ!”
C hu Kính Niên đẩy tay Giang Miễn ra bình tĩnh nói: “Chúng tôi vừa đến, không rõ cậu nói cái gì.”
Muốn tới trường sớm một chút để chơi bóng rổ Tào Duệ và Lâm Lâm chỉ thấy phần cuối câu chuyện nhưng từ trong miệng những người khác cũng biết bảy tám phần nghe, nói như thế hai người nhịn không được cười. Tào Duệ đứng ra nói: “Vậy thì sao, hai bạn đó sớm đã ở chung.”
Không đợi trên mặt Giang Miễn lộ ra biểu tình vui sướng “Rốt cuộc cũng có người khác phát hiện ra”, Tào Duệ tiếp tục nói: “Năm ngoái bà ngoại của Chu Kính Niên đã nhận Phương Tranh làm cháu ngoại nuôi, hai anh em người ta ở chung một nhà không biết có gì khác thường?”
ng>Lúc Phương Tranh có điện thoại di động mới mấy bạn học chung lớp cũng nghi hoặc, cũng lén lút thảo luận. Bọn Trần Án không thể không đem việc này lấy ra giải thích một phen, các học sinh trong ban nhất đều biết Chu Kính Niên và Phương Tranh trước mắt có quan hệ là anh em.
L c trước chuyện Giang Miễn chạy đến ban nhất muốn đánh Phương Tranh các học sinh ban nhất còn nhớ rõ ràng, Lâm Lâm cười lạnh nói: “Tôi xem hắn đây là chó cùng rứt giậu, hôm nay nhiều người biết hắn là đồng tính luyến ái, hắn bôi nhọ Chu Kính Niên và Phương Tranh vì muốn dời đi tầm mắt của mọi người.”
< g>“Bọn họ thật là đồng tính luyến ái!” Giang Miễn sốt ruột đem “Báo tường” do mình viết lấy ra, đưa tới trước mặt Lâm Lâm cho cậu ta xem: “Đây là do tôi viết, tôi quan sát bọn họ thật lâu có rất nhiều chứng cứ, cậu xem đi, xem xong sẽ biết tôi nói chính là thật sự!”
ặt Giang Miễn từ màu gan heo lúc này đã trở nên trắng bệch, hắn run rẩy môi, hơi hơi hé miệng muốn lớn tiếng phản bác nhưng giọng nói như bị nghẹn không mở miệng được vì hắn quá khẩn trương. Hắn đem “Báo tường” lung tung bóp thành một đống chạy trối chết.
“Nhảy nhót như một thằng hề.” Chu Kính Niên trả lời.
Còn mấy ngày nữa là tới kỳ thi đại học, trước đây tới kỳ thi đại học các trường sẽ cho nghỉ một tuần hoặc ít nhất cũng có ba ngày nhưng trường này lại không có, hơn nữa trường học còn yêu cầu học sinh tiếp tục trọ ở trường, giống như cũ vẫn học tập và nghỉ ngơi bình thường tránh cho bọn học sinh vì thay đổi hoàn cảnh sinh mà tạo thành cảm giác không thích ứng.
G ang Miễn lần nữa giải thích mình bị người khác cố ý bôi nhọ, đáng tiếc đối phương đã ghét hắn từ trường, cho dù đối phương có tin tưởng chuyện này là giả ngoài miệng cũng sẽ nói không tin chỉ muốn nhân cơ hội này chọc tức Giang Miễn.
ào tiết tự học đầu tiên của buổi tối, Chu Kính Niên và Phương Tranh bị Trương Thiên Thiên vào phòng học gọi ra ngoài nói chuyện. Trương Thiên Thiên nói thi đại học sắp tới khuyên hai người không nên bị một ít lời đồn đãi bên ngoài ảnh hưởng.
Chu Kính Niên và Phương Tranh cam đoan nói: “Yên tâm đi cô Trương chúng em biết nặng nhẹ.”
u Kính Niên và Phương Tranh quá mức thân mật tất nhiên cũng khiến cho cô chú ý, cô còn cố ý gọi điện thoại hỏi Liễu Phong, lúc ấy Liễu Phong đem xu hướng giới tính của cháu trai nói ra muốn cô chiếu cố thêm một chút.
Nói đến chuyện buổi chiều xảy ra ở trước cổng trường, Trương Thiên Thiên cũng rất tức giận.
“Báo tường” được viết rất dài, bên trong trừ bỏ liệt kê phân tích cử chỉ thân mật của hai người còn viết không ít lời phê phán đồng tính luyến ái, cách hành văn cũng thực tinh tế, toàn bài không có một lỗi có thể thấy được trước khi viết đã viết nháp cẩn thận sau đó mới sao chép lại.
Tuy rằng các thí sinh vẫn như cũ bị yêu cầu trọ trong trường, nhưng không ít phụ huynh thí sinh không yên tâm cũng tới trường thi với con, khách sạn gần mấy địa điểm thi làm ăn cũng rất khá.
ây giờ thời tiết cũng khá nóng nên Chu Kính Niên và Phương Tranh bảo bà ngoại ngàn vạn lần không cần tới, canh giữ ở trường thi rất cực khổ, ngày thường nên sinh hoạt như thế nào thì cứ như thế đó. Liễu Phong mấy ngày nay có việc, đã kêu trợ lý của mình canh giữ ở trước trường thi, điểm này Chu Kính Niên và Phương Tranh không cự tuyệt.
Chu Kính Niên nhớ rõ đời trước Phương Tranh rất khẩn trương. Khi đó bọn họ ở học kỳ hai lớp 11 mới bắt đầu yêu nhau, năm trước tuy Phương Tranh đi bán nhang nhưng kiếm cũng không nhiều tiền lắm, cậu vẫn vì học phí học đại học mà khẩn trương, cậu rất sợ mình thi không đậu vào Q đại.
T ừ học kì hai năm lớp 11 sau khi mâu thuẫn với bọn Chu Kính Niên bị viết kiểm điểm, bởi vì hai lớp không ở cùng một tầng lầu nên Giang Miễn rất ít khi nhìn thấy hai người này, lúc nghe được Phương Tranh bị uy hiếp tống tiền còn vui sướng khi người gặp họa. Đã hơn một năm ngẫu nhiên hắn cũng nhìn thấy hai người sóng vai đi ở trong vườn trường, rất ít khi thấy một người đơn độc.
L c này là ngày được nghỉ phép Chu Kính Niên và Phương Tranh ôm đồ dùng đi ra khỏi cổng trường ở phía sau Giang Miễn nhanh chóng đi theo.
Nếu Giang Miễn biết khi mình theo đuôi hai người kia sẽ bị bốn người đàn ông cao to đi sau hắn nhìn thấy toàn bộ hành trình phỏng chừng hắn sẽ quay đầu bỏ chạy.
T rong mắt Chu Kính Niên hiện lên một chút lạnh lùng, anh biết cái tên Giang Miễn này cũng là cẩu không thể không ăn phân.
ì phòng ngừa sẽ giống đời trước trong lúc anh đi học bọn người An Mười Lăm không có việc làm sẽ nghe theo lệnh của Chu Tùng, ngoài ra còn theo dõi Giang Miễn.
hu Kính Niên tỏ vẻ đã biết cúp điện thoại vẻ mặt không hề khác thường, một đường vẫn cùng Phương Tranh trò chuyện, chờ đến khi xe bus dừng lại Chu Kính Niên xuống xe, nghiêng đầu nhìn về phía sau phát hiện cách đó không xa có một chiếc xe taxi ngừng lại, đợi hơn mười giây cũng không thấy người bước xuống.
G iang Miễn lập tức xuống xe đuổi kịp.
Giang Miễn vừa đi vừa nhìn ảnh mới chụp, muốn chọn một ít ảnh có góc độ thân mật in ra ngày mai dùng, không nghĩ tới phía sau cổ đột nhiên đã bị người khác kéo lại, điện thoại di động trong tay cũng bị người phía sau giựt lấy.
rước mặt là bốn người đàn ông cao to trong lòng Giang Miễn vô cùng sợ hãi, hắn nhìn đối phương mở xem điện thoại di động của mình vội ngoài mạnh trong yếu nói: “Đem điện thoại trả lại cho tôi!”
ào nhà Phương Tranh vẫn không biết chuyện gì buông đồ xuống nằm liệt trên sô pha ôm chầm dì mèo còn đang ngủ, than thở nói: “Vẫn là trong nhà thoải mái nhất!”
B n trong cánh cửa hai người nhiệt tình như lửa, ngoài cửa dì mèo liên tục cào cửa: Các cháu ngoại trai cho dì đi vào chơi với!
ơm chiều theo thường lệ là đi ra ngoài ăn một bữa thật ngon, bà ngoại còn mua cho hai đứa cháu một đống thực phẩm dinh dưỡng đem và để chiều ngày mai hai người mang theo về trường học.
Chu Kính Niên không nóng không lạnh mà trả lời có lệ với Chu Kiến Phong, anh hiểu rằng Chu Kiến Phong đang vô cùng nóng nảy. Chu Ung vẫn chưa cho ông trở về công ty là muốn cho ông vững vàng hơn một chút, kết quả ngược lại so trước kia ông còn nóng nảy hơn. Chu Kính Viêm đi bên cạnh Chu Ung, tuy rằng cố kỵ Liễu Phong Chu Ung vẫn không công khai với mọi người thân phận hắn là người Chu gia nhưng chuyện này với Chu Ung mà nói chỉ là chuyện sớm muộn, cho nên thời gian gần đây Chu Ung hoặc luôn dẫn theo bên người, hoặc tự mình chỉ đạo để Chu Kính Viêm làm một ít việc, khiến cho Chu Kiến Phong vốn rất yêu thương Chu Kính Viêm lại trở nên ganh ghét, hơn nữa hiện giờ ông và Quý Sính Đình cãi nhau càng ngày càng nhiều làm cho Chu Kiến Phong đối với Chu Kính Viêm cũng không thân thiết giống như trước kia.
V ì thế mới nhớ tới mình vẫn còn một Chu Kính Niên.
Ở trong mắt Chu Kiến Phong thì Chu thị chính là một cái bánh kem lớn ai không muốn nếm một chút cho nên ông cho rằng mình nói như vậy Chu Kính Niên sẽ rất kích động, rất cảm kích, kết quả Chu Kính Niên chỉ là lạnh lùng mà “Ừ” một tiếng không thoải mái, vốn dĩ gọi điện thoại để điều tiết tâm tình, kết quả càng muốn điều tiết càng buồn bực.
uổi chiều, Chu Kính Niên nhận được điện thoại của An Mười Lăm nói Giang Miễn đã từ trong nhà xuất phát đi đến trường học.
L c đến trường học ở xa xa hai người nhìn thấy một người thanh niên túm quần áo Giang Miễn lớn tiếng chỉ trích Giang Miễn ngoại tình, lén lút thông đồng với người đàn ông khác.
Ch u Kính Niên nhìn, nếu không để ý đến giới tính của hai người thì giống như đang xem một bộ phim vô cùng cảm động của Quỳnh Dao.
T hanh niên thổ lộ xong, xoay đầu Giang Miễn rồi hung hăng hôn vào miệng Giang Miễn một cái.
iang Miễn không thể hiểu đã sảy ra chuyện gì hắn chỉ muốn thừa dịp thời gian còn sớm đến trường học lúc người còn chưa nhiều lắm muốn đem “ Báo tường” tối hôm qua hắn viết tố giác Chu Kính Niên và Phương Tranh là đồng tính luyến ái lén dán lên bảng thông báo của trường học để mọi người nhìn thấy. Không ngờ vừa mới đi đến cổng trường người này liền xông vào lôi kéo hắn nói cái gì mà hắn không thể hiểu được.
H n phẫn nộ mà chửi thanh niên kia ầm lên, muốn từ trong lòng ngực của người kia thoát ra nhưng không biết người này ăn cái gì, Giang Miễn cảm giác mình dùng hết sức bình sinh cũng tránh không thoát vừa tức lại vừa mệt.
Sa u khi thanh niên kia rời khỏi khu vực trường học liền chuyển hướng vào một con hẻm nhỏ, An Mười Lăm đang đứng ở nơi đó. Nhìn thấy người thanh niên này y đem phong thư đưa cho đối phương, nói: “Đây là một nửa thù lao cuối cùng của cậu nè.”
Gã thanh niên quay đầu đi lấy tiền rồi mà Giang Miễn vẫn còn cứng đờ đứng tại chỗ, nhìn mọi người chung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ, hoặc mặt lộ vẻ khinh thường, hoặc che miệng cười trộm, mơ hồ nghe được vài tiếng “Biến thái”, còn ở trong đám người nhìn thấy mấy người bạn cùng lớp, mặt Giang Miễn lập tức biến thành màu gan heo.
L úc bảo vệ trở về còn nhìn Giang Miễn ném xuống một câu: “Cư nhiên lại thích đàn ông, còn nhỏ tuổi không lo học hành.”
ang Miễn hết đường chối cãi.
ắn kinh hoảng nhìn khắp nơi sau đó thấy được trong đám người có Chu Kính Niên và Phương Tranh.
“Là chúng mày!” Giang Miễn tiến lên, chỉ vào hai người cả giận nói: “Là chúng mày giở trò quỷ!”
C hu Kính Niên đẩy tay Giang Miễn ra bình tĩnh nói: “Chúng tôi vừa đến, không rõ cậu nói cái gì.”
ng>Lúc Phương Tranh có điện thoại di động mới mấy bạn học chung lớp cũng nghi hoặc, cũng lén lút thảo luận. Bọn Trần Án không thể không đem việc này lấy ra giải thích một phen, các học sinh trong ban nhất đều biết Chu Kính Niên và Phương Tranh trước mắt có quan hệ là anh em.
L c trước chuyện Giang Miễn chạy đến ban nhất muốn đánh Phương Tranh các học sinh ban nhất còn nhớ rõ ràng, Lâm Lâm cười lạnh nói: “Tôi xem hắn đây là chó cùng rứt giậu, hôm nay nhiều người biết hắn là đồng tính luyến ái, hắn bôi nhọ Chu Kính Niên và Phương Tranh vì muốn dời đi tầm mắt của mọi người.”
< g>“Bọn họ thật là đồng tính luyến ái!” Giang Miễn sốt ruột đem “Báo tường” do mình viết lấy ra, đưa tới trước mặt Lâm Lâm cho cậu ta xem: “Đây là do tôi viết, tôi quan sát bọn họ thật lâu có rất nhiều chứng cứ, cậu xem đi, xem xong sẽ biết tôi nói chính là thật sự!”
ặt Giang Miễn từ màu gan heo lúc này đã trở nên trắng bệch, hắn run rẩy môi, hơi hơi hé miệng muốn lớn tiếng phản bác nhưng giọng nói như bị nghẹn không mở miệng được vì hắn quá khẩn trương. Hắn đem “Báo tường” lung tung bóp thành một đống chạy trối chết.
Còn mấy ngày nữa là tới kỳ thi đại học, trước đây tới kỳ thi đại học các trường sẽ cho nghỉ một tuần hoặc ít nhất cũng có ba ngày nhưng trường này lại không có, hơn nữa trường học còn yêu cầu học sinh tiếp tục trọ ở trường, giống như cũ vẫn học tập và nghỉ ngơi bình thường tránh cho bọn học sinh vì thay đổi hoàn cảnh sinh mà tạo thành cảm giác không thích ứng.
G ang Miễn lần nữa giải thích mình bị người khác cố ý bôi nhọ, đáng tiếc đối phương đã ghét hắn từ trường, cho dù đối phương có tin tưởng chuyện này là giả ngoài miệng cũng sẽ nói không tin chỉ muốn nhân cơ hội này chọc tức Giang Miễn.
ào tiết tự học đầu tiên của buổi tối, Chu Kính Niên và Phương Tranh bị Trương Thiên Thiên vào phòng học gọi ra ngoài nói chuyện. Trương Thiên Thiên nói thi đại học sắp tới khuyên hai người không nên bị một ít lời đồn đãi bên ngoài ảnh hưởng.
u Kính Niên và Phương Tranh quá mức thân mật tất nhiên cũng khiến cho cô chú ý, cô còn cố ý gọi điện thoại hỏi Liễu Phong, lúc ấy Liễu Phong đem xu hướng giới tính của cháu trai nói ra muốn cô chiếu cố thêm một chút.
“Báo tường” được viết rất dài, bên trong trừ bỏ liệt kê phân tích cử chỉ thân mật của hai người còn viết không ít lời phê phán đồng tính luyến ái, cách hành văn cũng thực tinh tế, toàn bài không có một lỗi có thể thấy được trước khi viết đã viết nháp cẩn thận sau đó mới sao chép lại.
Tuy rằng các thí sinh vẫn như cũ bị yêu cầu trọ trong trường, nhưng không ít phụ huynh thí sinh không yên tâm cũng tới trường thi với con, khách sạn gần mấy địa điểm thi làm ăn cũng rất khá.
ây giờ thời tiết cũng khá nóng nên Chu Kính Niên và Phương Tranh bảo bà ngoại ngàn vạn lần không cần tới, canh giữ ở trường thi rất cực khổ, ngày thường nên sinh hoạt như thế nào thì cứ như thế đó. Liễu Phong mấy ngày nay có việc, đã kêu trợ lý của mình canh giữ ở trước trường thi, điểm này Chu Kính Niên và Phương Tranh không cự tuyệt.