Chương 54

Buổi sáng, ngoài cửa sổ trời vừa mới hửng sáng, Phương Tranh bỗng nhiên “Xôn xao” từ trên giường ngồi dậy, xốc chăn, miệng lẩm bẩm: “A Niên, rời giường.”

ng>Chu Kính Niên đang ôm Phương Tranh ngủ mê mang bị động tác này của cậu làm hoảng sợ, ngồi  dậy giữ chặt lấy cậu, phát hiện đôi mắt Phương Tranh còn híp lại, vẻ mặt cũng không tỉnh táo.

hu Kính Niên lắc đầu cười cười, đem Phương Tranh một lần nữa ấn trở về gối đầu hôn môi cậu một cái, nói: “A Tranh, thi đại học đã kết thúc, không cần dậy sớm ôn tập.”



C hu Kính Niên sủng nịch mà sửa lại tóc cho Phương Tranh, anh cũng còn buồn ngủ, từ sau lưng ôm lấy Phương Tranh, sườn mặt dựa gần đầu của cậu nhắm mắt lại ngủ tiếp.





Sau đó, trong ba ngày này bọn họ ngoài việc chuẩn bị cho chuyến du lịch còn cùng mấy người bên Ôn Dương đi ăn vài bữa cơm. Ngày hôm đó Ôn Dương gọi điện thoại tới, nói phải làm tiệc chúc mừng hai người đã kết thúc chương trình học cấp ba. Lúc trước Ôn Dương biết bọn họ đang học lớp 12 không thể tùy ý quấy rầy, lúc ở trường học Ôn Dương không gọi điện thoại tìm người nói chuyện, nhưng mỗi khi đến kì nghỉ ít nhất cũng gọi điện thoại cho hai người một lần.




Ba ngày, hai người đem chuyện của công ty an bài xong, tổng cộng thu xếp một rương hành lý, buổi chiều ngày thứ tư hai người bước lên đi máy bay đi M thị.





Lúc Phương Tranh đi vào nhìn thấy Chu Kính Niên đem thứ gì đó để vào ngăn tủ cậu cũng không để ý một cái nhảy lên người Chu Kính Niên.




Chu Kính Niên đánh vào mông Phương Tranh một cái, nói: “Đi tắm rửa.”




















Hai người ở trong phòng tắm rất lâu lúc Phương Tranh bị Chu Kính Niên ôm ra sắc mặt hồng hồng, lông mi dính bọt nước, cũng không biết là bị hơi nước trong phòng tắm hay bị dục vọng kích thích.

Chu Kính Niên ôm Phương Tranh  tới trên giường, mình thì đè ở trên người cậu, lúc này hai người đều không mặc quần áo. Chu Kính Niên dùng khăn tắm tùy tiện lau nước trên thân thể hai người.


Phương Tranh đã phóng thích một lần, lúc này phía dưới vẫn mềm, cậu thấy Chu Kính Niên không ngừng ma sát vuốt ve trên bụng nhỏ của mình làm thân thể nóng vô cùng lại tiếp tục có cảm giác. Đúng lúc cậu khó nhịn ưỡn thẳng thân thể đụng vào da thịt Chu Kính Niên thì Chu Kính Niên đột nhiên rời khỏi người cậu.












Ngày hôm sau bọn họ đương nhiên thức dậy muộn, hơn nữa thân thể Phương Tranh không khỏe cũng không tiện đi ra ngoài, kế hoạch lộ trình du lịch của hai người cũng phải gác chậm lại.



hương Tranh vừa mở mắt, lọt vào trong mắt cậu đó là cặp mắt của Chu Kính Niên lúc nào nhìn cậu cũng mang theo thâm tình, Phương Tranh chỉ cần tưởng tượng khi mình ngủ anh cũng nhìn mình như vậy trong lòng cảm thấy rất vui vẻ, giống như thân thể tràn ngập nguyên khí, tâm tình như bay bổng không biết mệt mỏi.















< >Chu Kính Niên thấy cậu kiên trì biết cậu còn thẹn thùng nên lấy  thuốc đưa cho cậu.






Ch u Kính Niên nhìn vừa muốn cười lại có chút đau lòng, anh đi về phía trước bế Phương Tranh lên xin lỗi cậu: “Thực xin lỗi, tối hôm qua là anh không nhịn được.”

< >Phương Tranh gãi gãi gương mặt nóng như phát sốt, nhỏ giọng nói: “Sao phải nói xin lỗi, tối hôm qua mặt sau em cũng cảm thấy rất  thoải mái.”






Lời này làm Phương Tranh cảm thấy thẹn nhưng cậu vẫn nghe theo sự chân thật trong lòng mình mà nói: “Thích, rất là sung sướng.”


< g>Không chỉ là sự sung sướng khi làm tình mà trên tinh thần cũng được thỏa mãn.


hu Kính Niên ôm Phương Tranh tay nắm thật chặt. Đời trước số lần anh cùng Phương Tranh thân thể giao hòa ít đến đáng thương, đêm trước kỳ thi đại học anh cùng Phương Tranh làm một lần, sau đó cách rất nhiều năm đến khi gặp lại Phương Tranh. Ban đầu lúc anh và Phương Tranh gần gũi biểu hiện của cậu vô cùng bài xích, sau đó tình huống tuy rằng tốt hơn rất nhiều nhưng lần thứ hai lên giường lại mang theo men say, ở tình huống Phương Tranh ỡm ờ mà tiến hành.