Chương 53
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày đầu tiên thi đại học kết thúc, Chu Kính Niên ở bên ngoài trường thi chờ Phương Tranh, thấy cậu tâm tình không tồi là biết cậu thi rất khá.
Cảm giác thế nào?” Phương Tranh hỏi Chu Kính Niên.
H ai người nhìn bóng dáng Giang Miễn đi thoáng qua rồi tiếp tục nói chuyện.
Giang Miễn cũng thi ở tại trường học, hơn nữa lại thi chung phòng với Chu Kính Niên. Chu Kính Niên không ngờ chuyện đồng tính luyến ái này đối với Giang Miễn lại ảnh hưởng rất lớn. Chuyện này các bạn trong trường học biết, người nhà của Giang Miễn cũng biết, hơn nữa không phải từ giáo viên hoặc là con trai nhà mình nói ra biết được, mà là từ trong miệng của hàng xóm.
ác giáo viên trong trường học còn cố kỵ chuyện Giang Miễn phải thi đại học, cha mẹ Giang Miễn lại vì chuyện này cảm thấy mất mặt mũi, càng lo lắng con trai mình đi sai đường. Lúc Giang Miễn học ngoại trú không có thể nào ôn bài cho tốt, hắn phủ định rất nhiều lần nhưng cũng bị cha mẹ chất vấn hắn có phải thích nam giới hay không, cái người ở trước cổng trường hôn hắn là ai, tinh thần còn kém hơn khi ở trong trường học.
ởi vì cùng Chu Kính Niên ở một phòng thi, Giang Miễn lại ngồi ở phía sau Chu Kính Niên, vừa nhấc đầu là có thể nhìn thấy Chu Kính Niên mỗi lần đều nảy sinh rất nhiều cảm xúc nên không thể tập trung chú ý làm bài.
a ngày thi đại học đối với Giang Miễn như sống một ngày bằng một năm, mỗi khi thi xong một môn thì hắn khó chịu một phần, hắn biết lần này mình thi không xong rồi.
u Kính Niên nhất nhất trả lời, nói với bà ngoại mình sẽ về nhà, buổi tối anh và Phương Tranh về nhà nên không ăn cơm chiều với bà ngoại, bọn họ sẽ đi tham gia tiệc mừng tốt nghiệp.
Tiếp theo hai người trở lại khu dạy học, lúc lên lầu các học sinh thi tại trường đã điên cuồng, lầu trên lầu dưới các phòng học có thể nghe thấy các học sinh ở trong phòng học hoan hô gào khóc.
ông bao lâu bọn Trần Án cũng tới, mỗi người rất hưng phấn ở trong phòng học nhảy tới chạy lui, một vài người thảo luận gần ba tháng nghỉ hè sẽ làm gì, một ít học sinh nói buổi tối sau khi tụ hội kết thúc muốn đi chơi game suốt đêm.
T rương Thiên Thiên đem phiếu ghi danh chỉ nam phát cho các học sinh nói hai ngày sau khi thi đại học đề và đáp án sẽ phát ra, đến lúc đó muốn biết điểm các bạn học có thể trở về trường học.
Tr ớc cổng trường, Chu Kính Niên đem cốp xe mở ra, anh và Phương Tranh đem đệm giường bỏ vào, An Mười Sáu và An Mười Tám hai người xách theo hai cái túi lớn đi tới, bên trong là sách vở đã học xong. Lúc hai người vừa mới đi ra cổng trường đã bị mấy cô bạn học chuẩn bị lên lớp 12 ngăn cản, không phải tới đưa thư tình mà cố ý tới trường học hỏi xin bút kí ôn tập của hai người. Hai người không có người thân có con còn đi học nên chỉ giữ lại một phần làm kỷ niệm mặt khác cũng bán hoặc là quyên góp nên để cho các cô gái tự chọn sách vở mình cần.
iễu Phong cởi ra áo khoác hỏi hai người: “Thế nào, có nắm chắc không?” Y biết hai chí nguyện của hai đứa cháu là Q đại ở Tứ Cửu Thành.
Chu Kính Niên liếc Liễu Phong một cái, ánh mắt có ý tứ là: “Chuyện này còn phải nói sao”. Về phần đánh gì đó anh và Phương Tranh cũng không tính toán đi xem, rốt cuộc cũng đã thi xong rồi hơn nữa bọn họ đã điền chí nguyện của mình, anh và Phương Tranh đối với chuyện học đại học và chuyên môn gì đã xác định không cần phải trở về trường một chuyến.
Liễu Phong cười, hỏi hai người thời gian điền chí nguyện, sau đó nói: “Đợi chút cậu cho các con một số tiền, thừa dịp thi đại học mới vừa kết thúc đi chơi thả lỏng, muốn đi nơi nào chơi đều tùy các con.”
&nb sp;chỉ nam”, nhưng cảm thấy cậu cho cháu trai loại sách này quá không tiết tháo, khụ khụ…… nên lưu lại để mình dùng. Hiện tại trực tiếp cho các cháu trai một số tiền càng thêm tri kỷ.
u Kính Niên sớm đã cùng Phương Tranh tính toán đi chơi sau khi tốt nghiệp, được cậu cho tiền bọn họ không phải ra tiền tất nhiên rất vui lập tức hỏi Phương Tranh muốn đi nơi nào chơi.
a điểm tụ hội là một quán ăn Trung Quốc gần trường học, mấy nhà hàng gần trường cũng được mấy lớp khác trong trường học bao hết. Trận tụ hội này một tháng trước đã lên kế hoạch tốt, các bạn học đóng tiền hoạt động phí, cả lớp đều tham gia.
H ọc sinh tụ hội, các giáo viên trong trường không tham gia, tuy rằng tiếc nuối không có giáo viên nhưng các bạn học cũng có thể thoải mái hơn một chút.
êm nay qua đi, các học sinh trọ ở trường sẽ rời khỏi trường học, từ nay về sau giữa những người này đại bộ phận sẽ không có cơ hội gặp mặt giao lưu.
rong bữa tiệc mọi người dùng cơm, uống rượu, khóc khóc cười cười, còn có nhân cơ hội thổ lộ tình cảm với bạn học, có thành công tất nhiên cũng có thất bại. Các học sinh mới vừa thành niên, đã cáo biệt thời cấp 3 ngây ngô đi vào thế giới người lớn, qua mấy năm nữa sẽ hoàn toàn thoát ly trường học tháp ngà một mình đi vào thế giới như đại dương mênh mông tên là “Xã hội”, có thể giương buồm đi xa, có thể chìm nổi, đầu rơi máu chảy.
Phương Tranh mới vừa đi Tào Duệ bưng một ly bia ngồi xuống bên cạnh Chu Kính Niên, ở trong hoàn cảnh ầm ĩ sôi nổi, Tào Duệ nhìn Chu Kính Niên dùng âm thanh đủ để cho Chu Kính Niên nghe được hỏi anh: “Chuyện Giang Miễn nói là sự thật phải không, cậu với Phương Tranh kỳ thật sớm đã cùng nhau.”
Ngày đó trước cổng trường lúc Lâm Lâm xem “Báo tường” kia thì Tào Duệ đứng ở bên cạnh tất nhiên cũng đọc được trên đó viết cái gì. Thần kinh cậu ta không thô giống Lâm Lâm thấy những “Chứng cứ” đó rất buồn cười, cậu ta theo những “Chứng cứ” đó suy nghĩ mới kinh ngạc phát hiện hai người có thể lấy danh nghĩa anh em để ngụy trang.
Chu Kính Niên nhìn về phía Tào Duệ, ánh mắt nhìn thẳng cậu ta vài giây, sau đó gật gật đầu: “Đã hơn một năm.”
Chu Kính Niên bưng ly bia lên trước mặt cụng ly với Tào Duệ một cái nói: “Sẽ.” Sau đó uống một hơi cạn sạch.
“Ừ, còn chúc chúng ta bạch đầu giai lão.” Chu Kính Niên nói.
hương Tranh dừng một chút, sau đó cười nhỏ giọng nói: “Ai, chúng ta có phải cho cậu ta một bao lì xì không?”
Chu Kính Niên mỉm cười: “Bây giờ không cho, đến khi cậu ta kết hôn chúng ta đưa luôn một lần.”
Tụ hội liên tục kéo dài đến10 giờ mọi người muốn tiếp tục chơi thì hẹn đi cùng nhau. Chu Kính Niên và Phương Tranh chào tạm biệt Tào Duệ để lại cách liên lạc nói về sau phải thường liên hệ với nhau rồi ngồi xe trở về nhà.
ởi vì hai người uống rất ít cho nên tinh thần cũng không tệ lắm, về đến sau khi nhà tắm xong hai người còn có tâm tình đi tìm chỗ du lịch.
Ngày đầu tiên thi đại học kết thúc, Chu Kính Niên ở bên ngoài trường thi chờ Phương Tranh, thấy cậu tâm tình không tồi là biết cậu thi rất khá.
Cảm giác thế nào?” Phương Tranh hỏi Chu Kính Niên.
H ai người nhìn bóng dáng Giang Miễn đi thoáng qua rồi tiếp tục nói chuyện.
ác giáo viên trong trường học còn cố kỵ chuyện Giang Miễn phải thi đại học, cha mẹ Giang Miễn lại vì chuyện này cảm thấy mất mặt mũi, càng lo lắng con trai mình đi sai đường. Lúc Giang Miễn học ngoại trú không có thể nào ôn bài cho tốt, hắn phủ định rất nhiều lần nhưng cũng bị cha mẹ chất vấn hắn có phải thích nam giới hay không, cái người ở trước cổng trường hôn hắn là ai, tinh thần còn kém hơn khi ở trong trường học.
ởi vì cùng Chu Kính Niên ở một phòng thi, Giang Miễn lại ngồi ở phía sau Chu Kính Niên, vừa nhấc đầu là có thể nhìn thấy Chu Kính Niên mỗi lần đều nảy sinh rất nhiều cảm xúc nên không thể tập trung chú ý làm bài.
a ngày thi đại học đối với Giang Miễn như sống một ngày bằng một năm, mỗi khi thi xong một môn thì hắn khó chịu một phần, hắn biết lần này mình thi không xong rồi.
u Kính Niên nhất nhất trả lời, nói với bà ngoại mình sẽ về nhà, buổi tối anh và Phương Tranh về nhà nên không ăn cơm chiều với bà ngoại, bọn họ sẽ đi tham gia tiệc mừng tốt nghiệp.
ông bao lâu bọn Trần Án cũng tới, mỗi người rất hưng phấn ở trong phòng học nhảy tới chạy lui, một vài người thảo luận gần ba tháng nghỉ hè sẽ làm gì, một ít học sinh nói buổi tối sau khi tụ hội kết thúc muốn đi chơi game suốt đêm.
T rương Thiên Thiên đem phiếu ghi danh chỉ nam phát cho các học sinh nói hai ngày sau khi thi đại học đề và đáp án sẽ phát ra, đến lúc đó muốn biết điểm các bạn học có thể trở về trường học.
Tr ớc cổng trường, Chu Kính Niên đem cốp xe mở ra, anh và Phương Tranh đem đệm giường bỏ vào, An Mười Sáu và An Mười Tám hai người xách theo hai cái túi lớn đi tới, bên trong là sách vở đã học xong. Lúc hai người vừa mới đi ra cổng trường đã bị mấy cô bạn học chuẩn bị lên lớp 12 ngăn cản, không phải tới đưa thư tình mà cố ý tới trường học hỏi xin bút kí ôn tập của hai người. Hai người không có người thân có con còn đi học nên chỉ giữ lại một phần làm kỷ niệm mặt khác cũng bán hoặc là quyên góp nên để cho các cô gái tự chọn sách vở mình cần.
iễu Phong cởi ra áo khoác hỏi hai người: “Thế nào, có nắm chắc không?” Y biết hai chí nguyện của hai đứa cháu là Q đại ở Tứ Cửu Thành.
u Kính Niên sớm đã cùng Phương Tranh tính toán đi chơi sau khi tốt nghiệp, được cậu cho tiền bọn họ không phải ra tiền tất nhiên rất vui lập tức hỏi Phương Tranh muốn đi nơi nào chơi.
a điểm tụ hội là một quán ăn Trung Quốc gần trường học, mấy nhà hàng gần trường cũng được mấy lớp khác trong trường học bao hết. Trận tụ hội này một tháng trước đã lên kế hoạch tốt, các bạn học đóng tiền hoạt động phí, cả lớp đều tham gia.
H ọc sinh tụ hội, các giáo viên trong trường không tham gia, tuy rằng tiếc nuối không có giáo viên nhưng các bạn học cũng có thể thoải mái hơn một chút.
êm nay qua đi, các học sinh trọ ở trường sẽ rời khỏi trường học, từ nay về sau giữa những người này đại bộ phận sẽ không có cơ hội gặp mặt giao lưu.
rong bữa tiệc mọi người dùng cơm, uống rượu, khóc khóc cười cười, còn có nhân cơ hội thổ lộ tình cảm với bạn học, có thành công tất nhiên cũng có thất bại. Các học sinh mới vừa thành niên, đã cáo biệt thời cấp 3 ngây ngô đi vào thế giới người lớn, qua mấy năm nữa sẽ hoàn toàn thoát ly trường học tháp ngà một mình đi vào thế giới như đại dương mênh mông tên là “Xã hội”, có thể giương buồm đi xa, có thể chìm nổi, đầu rơi máu chảy.
Chu Kính Niên nhìn về phía Tào Duệ, ánh mắt nhìn thẳng cậu ta vài giây, sau đó gật gật đầu: “Đã hơn một năm.”
hương Tranh dừng một chút, sau đó cười nhỏ giọng nói: “Ai, chúng ta có phải cho cậu ta một bao lì xì không?”
Tụ hội liên tục kéo dài đến10 giờ mọi người muốn tiếp tục chơi thì hẹn đi cùng nhau. Chu Kính Niên và Phương Tranh chào tạm biệt Tào Duệ để lại cách liên lạc nói về sau phải thường liên hệ với nhau rồi ngồi xe trở về nhà.
ởi vì hai người uống rất ít cho nên tinh thần cũng không tệ lắm, về đến sau khi nhà tắm xong hai người còn có tâm tình đi tìm chỗ du lịch.