Chương 18: Điên cuồng thu thập trên diện rộng
Nhiều người sức mạnh lớn, những lời này cho dù ở đâu cũng không phải lời nói suông. Giờ mới là giữa trưa, nhưng đất trống tại trung tâm đã chồng chất tiểu mạch cùng lúa nước sau hai lần các thú nhân vận chuyển về. Gần như toàn bộ người ở lại bộ lạc đều đến vây xem. Chứng kiến những thứ vàng óng trên mặt đất, mặc dù chưa từng nếm qua, nhưng vẫn có thể khiến nhiệt tình của mọi người tăng vọt, toàn bộ đất trống bị vây ba tầng trong ba tầng ngoài, thú nhân giống cái nhao nhao tụ tập nghị luận, cảnh tượng này có thể so với nông thôn tổ chức mít-tinh.
Lập Hạ, Tô Bỉ cùng Mạc Lâm Đạt đi vào đất trống, thấy chính là tràng cảnh náo nhiệt như vậy. Ân Tư Đặc thân là người dẫn đội, vốn nên một mực ở trên núi chỉ đạo thu thập, thế nhưng hắn lo lắng Lập Hạ, vì vậy mượn cơ hội vận chuyển trở lại mà đi về theo. Hắn đang chỉ thị những thú nhân khác đem hai chủng loại thu hoạch được chất đống phân biệt ra, mắt sắc liền chứng kiến Lập Hạ đến, vì vậy bất chấp cái gì khác trực tiếp chạy ra đón.
Lập Hạ nhìn giống đực nhà mình thẳng tắp xông tới bên cạnh, trên mặt tràn ra nét tươi cười, “Vẫn tốt, sáng đi sớm như vậy, cơm nhất định chưa được ăn, em lưu lại cơm cùng thịt kho tàu bên cạnh bếp lò cho anh đó, đợi chút nữa anh về hâm nóng mà ăn.” Thấy trên tóc Ân Tư Đặc dính lên cỏ cây linh tinh, Lập Hạ thuận tay giúp hắn phủi xuống.
“Thân ái, sáng nay trôi qua được chứ? Ai Ai!!! ~ em lưu lại cơm cho anh, nhớ rõ phải ăn a ~ ha ha ha, ta nói hai người các ngươi, mới tách ra một buổi sáng mà thôi.” Không cần nói cũng biết chính là hai tên hùng hài tử kia, Mạc Lâm Đạt với Tô Bỉ hữu mô hữu dạng nhại lại đoạn đối thoại của hai người, còn buồn nôn hề hề mà làm tư thế ôm nhau chuẩn bị hôn môi, Mạc Lâm Đạt càng là thò tay lên mông Tô Bỉ sờ soạng vài cái, khiến Tô Bỉ giả làm một dáng chụp bay. Nhắc tới Tô Bỉ, trước là một đứa bé cỡ nào ngốc nghếch cỡ nào manh a. Hiện tại biến thành như vậy, nhất định do Mạc Lâm Đạt làm hư.
L p Hạ thấy bộ dạng quái dị của hai người cũng không tức giận, tựa trong ngực Ân Tư Đặc, vẻ mặt nhàn nhạt, “Ngõa Cách cùng Ba Khác đang đi thu thập a, Ân Tư Đặc, anh xem hiện tại bận rộn thu hoạch như vậy, liền để hai người bọn hắn một mực ngốc trong rừng rậm đi thôi, việc vận chuyển tìm thú nhân khác làm.”
Nh ìn Lập Hạ khi dễ người, Ân Tư Đặc cũng không có phản ứng, biết bọn cậu chỉ là chơi đùa với nhau, hơn nữa, bảo bối giống cái nhà mình là tốt rồi, nhà người khác liền để người khác quan tâm thôi.
“Không có chuyện gì, anh chỉ đảm nhiệm việc dẫn đường thôi, sự tình thu hoạch đều để bọn hắn làm, anh chỉ làm mẫu.” Ân Tư Đặc kéo Lập Hạ vào lòng mà ôm ấp, người này luôn trong những lúc vô tình mà quan tâm mình. Tẹo nữa lại phải đi lên núi, nếu không phải bởi vì trong rừng rậm quá nguy hiểm, hắn thực hận không thể đem Lập Hạ giấu vào trong ngực đồng thời mang đi, tách ra cái gì đúng là một chuyện khiến người rất khó chịu a.
Bên này bọn cậu nói chuyện với nhau, các giống cái, thú nhân khác lại không bình tĩnh rồi. Mới đầu chỉ một nửa số người thấy Lập Hạ, nhưng không chịu nổi tốc độ truyền tin rất nhanh a, chưa đến một hồi, toàn bộ người trên đất trống liền có thể thấy đến Lập hạ. Đất trống ban đầu còn ầm ầm, giờ một điểm tiếng ồn cũng không có, ánh mắt mọi người nhìn Lập Hạ đều không giống với trước, thời điểm Khải Văn chính là xem thường, thời điểm bện dây leo là quan sát kỳ biến, nhưng sau khi chứng kiến lương thực, lại thành sự kính sợ pha một chút xa lánh. Trải qua một loạt sự tình, thân phận sứ giả của Lập Hạ ngồi vững chắc rồi, các thú nhân trong bộ lạc không hề giống như bình thường mà đối đãi với cậu, việc đột nhiên biến mất để cho nhóm giống cái, thú nhân cảm giác mình đang khiêu chiến uy nghiêm Thú Thần. Thấy Lập Hạ đến không ai đi lên chào đón, bọn họ đều đứng xa xa mà nhìn, trong ánh mắt mang theo cẩn cẩn thận thận.
Ngược lại, thấy một màn như vậy Lập Hạ thả lỏng cả người, mặc cho ai vừa bị người làm thương tổn cũng không thể lập tức cùng người tiếp tục lui tới như chưa có chuyện gì.
ập Hạ, ta đã tập hợp đủ số người rồi, bọn họ đều dựa theo nhắc nhở của ngươi mà mang đến dụng cụ.” Tất Tháp thở hổn hển ào ào chạy tới, ông đi thông tri từng nhà giống cái, dọc theo bộ lạc chạy một vòng, chạy xong cũng biết mệt muốn mệnh.
Bây giờ Lập Hạ xem ra, là muốn trường kỳ thu hoạch được muối, nên việc làm ruộng muối được sắp hàng đầu. Ở trên bờ cát tìm phương hướng nước biển từ sâu đến nông, Lập Hạ sai sử mấy thú nhân đến bảo vệ vòng ra mấy khối địa phương có kích thước không chênh lệch lắm, chung quanh vây lại bằng đá tảng. Bảo đảm mấy khối gần biển nhất có thể tại lúc thủy triều dâng lên bị ngâm trong nước biển với trình độ bất đồng, lúc này đúng là thời điểm thủy triều rút, vừa vặn đào ruộng phơi tốt muối bùn. Kỳ thật muối bùn là bùn đất bình thường, sau khi triều cường rút, nhóm công nhân làm muối dùng nước biển mặn độ 3 ngâm cát cho thấm mặn, rồi phơi nắng dưới ánh mặt trời. Đợi đến khi bên trên các hạt cát xuất hiện những khỏa tròn tròn màu trắng, công nhân làm muối sẽ đem cát đổ vào bể lọc, lại dùng nước biển thấm qua, nước hứng được chính là nước chạt. Tác dụng loại bỏ nước, tích tụ lượng muối, để trong thời gian dài, trong đất bùn hiển nhiên chứa một lượng muối khá cao, cho nên được gọi là muối bùn.
Lập Hạ sắp xếp ruộng muối từ thấp đến cao, không khác biệt ruộng bậc thang mấy, chỉ có điều phương hướng ngược lại thôi. Chờ cho tới khi nước cùng muối phân tầng ra, liền trực tiếp múc nước đổ xuống ruộng muối hướng dần về phía bãi cát, phiền toái chút, nhưng sản lượng có đảm bảo.
uy tộc nhân rất xa lánh cậu, nhưng bởi vì cậu là sứ giả Thú Thần, nên mỗi người đều tin tưởng những điều cậu làm nhất định sẽ thành công, kỳ vọng của nhiều người cùng một lúc đặt lên vai Lập Hạ như vậy, không còn được coi là động lực nữa, mà là áp lực thật lớn. Cậu chẳng qua chỉ là một trạch nam, tất cả những điều biết đến đều thông qua sinh hoạt hằng ngày và mạng lưới internet, có rất nhiều thứ chỉ trên lý luận mà chưa thực tế hành động bao giờ. Lần này làm ruộng muối cũng do thời gian bức bách mà ra.
L p Hạ không để bọn họ đi cạo tầng sương muối hơi mỏng kia, mà đem tầng nước biển bên trên đã lắng đọng tạp chất trong ruộng gần biển nhất, có nồng độ muối trong nước đã đề cao thật lớn, đổ vào ruộng muối trên bãi cát để tiếp tục phơi nắng. Lại qua hai ngày nữa, trong khối ruộng dựa vào bãi cát gần nhất, rốt cuộc thấy được những hạt muối “trắng toát”, một tầng muối dày đặc dưới ruộng đã có thể trực tiếp đựng vào trong bình gốm rồi. Lập Hạ cũng không biết loại muối này có phải muối thô ở cổ đại như trên phim truyền hình hay không, bất quá, cậu tại đây thường xuyên ăn đến rong biển, chắc không bởi vì thiếu i-ốt mà mắc chứng bướu cổ gì gì đâu nhỉ.
L p Hạ thấy bộ dạng quái dị của hai người cũng không tức giận, tựa trong ngực Ân Tư Đặc, vẻ mặt nhàn nhạt, “Ngõa Cách cùng Ba Khác đang đi thu thập a, Ân Tư Đặc, anh xem hiện tại bận rộn thu hoạch như vậy, liền để hai người bọn hắn một mực ngốc trong rừng rậm đi thôi, việc vận chuyển tìm thú nhân khác làm.”
Nh ìn Lập Hạ khi dễ người, Ân Tư Đặc cũng không có phản ứng, biết bọn cậu chỉ là chơi đùa với nhau, hơn nữa, bảo bối giống cái nhà mình là tốt rồi, nhà người khác liền để người khác quan tâm thôi.
Bên này bọn cậu nói chuyện với nhau, các giống cái, thú nhân khác lại không bình tĩnh rồi. Mới đầu chỉ một nửa số người thấy Lập Hạ, nhưng không chịu nổi tốc độ truyền tin rất nhanh a, chưa đến một hồi, toàn bộ người trên đất trống liền có thể thấy đến Lập hạ. Đất trống ban đầu còn ầm ầm, giờ một điểm tiếng ồn cũng không có, ánh mắt mọi người nhìn Lập Hạ đều không giống với trước, thời điểm Khải Văn chính là xem thường, thời điểm bện dây leo là quan sát kỳ biến, nhưng sau khi chứng kiến lương thực, lại thành sự kính sợ pha một chút xa lánh. Trải qua một loạt sự tình, thân phận sứ giả của Lập Hạ ngồi vững chắc rồi, các thú nhân trong bộ lạc không hề giống như bình thường mà đối đãi với cậu, việc đột nhiên biến mất để cho nhóm giống cái, thú nhân cảm giác mình đang khiêu chiến uy nghiêm Thú Thần. Thấy Lập Hạ đến không ai đi lên chào đón, bọn họ đều đứng xa xa mà nhìn, trong ánh mắt mang theo cẩn cẩn thận thận.
ập Hạ, ta đã tập hợp đủ số người rồi, bọn họ đều dựa theo nhắc nhở của ngươi mà mang đến dụng cụ.” Tất Tháp thở hổn hển ào ào chạy tới, ông đi thông tri từng nhà giống cái, dọc theo bộ lạc chạy một vòng, chạy xong cũng biết mệt muốn mệnh.
uy tộc nhân rất xa lánh cậu, nhưng bởi vì cậu là sứ giả Thú Thần, nên mỗi người đều tin tưởng những điều cậu làm nhất định sẽ thành công, kỳ vọng của nhiều người cùng một lúc đặt lên vai Lập Hạ như vậy, không còn được coi là động lực nữa, mà là áp lực thật lớn. Cậu chẳng qua chỉ là một trạch nam, tất cả những điều biết đến đều thông qua sinh hoạt hằng ngày và mạng lưới internet, có rất nhiều thứ chỉ trên lý luận mà chưa thực tế hành động bao giờ. Lần này làm ruộng muối cũng do thời gian bức bách mà ra.
L p Hạ không để bọn họ đi cạo tầng sương muối hơi mỏng kia, mà đem tầng nước biển bên trên đã lắng đọng tạp chất trong ruộng gần biển nhất, có nồng độ muối trong nước đã đề cao thật lớn, đổ vào ruộng muối trên bãi cát để tiếp tục phơi nắng. Lại qua hai ngày nữa, trong khối ruộng dựa vào bãi cát gần nhất, rốt cuộc thấy được những hạt muối “trắng toát”, một tầng muối dày đặc dưới ruộng đã có thể trực tiếp đựng vào trong bình gốm rồi. Lập Hạ cũng không biết loại muối này có phải muối thô ở cổ đại như trên phim truyền hình hay không, bất quá, cậu tại đây thường xuyên ăn đến rong biển, chắc không bởi vì thiếu i-ốt mà mắc chứng bướu cổ gì gì đâu nhỉ.