Chương 241
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đương lúc hoa hồng Damacus trên Ngưu Vương trang bắt đầu chớm nở, hoa thứ hồng trên núi đã nở thành từng mảng rồi.
ây là muốn đi Ngưu Vương trang à, có ngồi xe trâu hay không, một người một tệ”.
i, xe bọn họ chậm lắm, chờ mấy người chậm rãi lắc lư đi tới, mặt trời đều lặn rồi, ngồi xe ba bánh đi, mỗi người năm tệ, hai mươi phút liền tới rồi”. Bên cạnh chạy xe ba bánh cũng cười hì hì theo cướp khách.
Ngưu vương trang nhà lão Chu làm tới rất tốt, hiện tại mỗi ngày người thành phố tới trấn Thủy Ngưu bọn họ cũng không ít, những người đó tới tới lui lui, vẫn có thể mang tới chút làm ăn cho bọn họ, mấy ngày nay tuy rằng bị đám xe trâu này cướp đi không ít, nhưng mà tổng thể mà nói, làm ăn vẫn là không có trở ngại, thật sự không được, tìm lão Chu mượn một con trâu, học những người đó cũng đánh xe trâu như vậy, dù sao chỉ cần trấn Thủy Ngưu bọn họ phát triển tốt, cũng không phải không có cách kiếm tiền.
Chưa tới một giờ bây giờ là hơn hai giờ chiều, lúc này tới Ngưu vương trang, dù sao cũng là không kịp giờ cơm trưa rồi, các chị cũng không cần sốt ruột, đi từ từ là được”. Người đàn ông đánh xe nói.
Chúng ta ngồi xe trâu đi nhé?”. Ngươi phụ nữ hỏi hai người khác.
Chúng ta cũng ngồi xe trâu đi”. Mấy người xuống xe đằng sau, cũng đa phần lựa chọn ngồi xe trâu, rẻ là một phần, chủ yếu vẫn là mới mẻ.
y người đánh xe gần đó, cũng đều lại đây giúp bọn họ xách hành lý, đều là xe phía trước ngồi đầy người, mới sắp xếp xe đằng sau, này cũng là quy định bọn họ đặt ra mấy ngày nay, đỡ phải sau này bởi vì tranh khách tổn thương hòa khí.
Một chiếc xe liền chở năm người, đây chính là lên núi, nghé con còn rất non, nhiều hơn kéo không nổi”.
“Được được, không sao”.
“Ài, vậy các anh một chuyến kiếm năm tệ à?”. Trên đường, người phụ nữ trung niên nhịn không được hỏi người đàn ông đánh xe.
i, có như vầy liền được rồi, một chuyến đi mấy tệ, một ngày kiếm mấy chục tệ, cũng không phải việc vất vả gì, trong nhà vợ đan rổ, một ngày cũng có mấy chục tệ, chỗ chúng tôi nhỏ không tiêu xài gì, có thu nhập này, cuộc sống liền tốt rồi”. Trên mặt của người đàn ông trung niên mang tươi cười, trạng thái tinh thần rất là không tồi.
Bọn họ một đường nói chuyện, xe đã đi được tới bờ con suối nhỏ, bốn phía xe trâu có tay vịn, bên trên xe cái mái che nắng, bốn phía lại đều là thông gió. Mấy người ngồi ở trên xe, nhìn thấy trong con suối rộng rãi chậm rãi chảy xuôi nước suối trong suốt, trong nước còn mọc một ít lá cây màu xanh biếc không biết tên, phía dưới lá cây khi thì còn có cá nhỏ bơi qua, hai bờ con suối nhỏ thường xuyên có thể nhìn tới các người đàn ông buông cần câu.
rên mặt nước còn bay rất nhiều chim chóc, thông thường nhất có chim én, chim sẻ, còn có rất nhiều loài chim bọn họ không biết tên, trong đó bắt mắt nhất chính là mấy đôi chim lớn màu trắng, chúng nó khi thì bay lên khi thì đáp xuống, tại phiến phụ cận vùng nước này quanh quẩn kiếm ăn. Ngẩng đầu, còn có thể nhìn tới bồ câu thành đàn thành đàn từ không trung bay qua.
Nơi này thật không sai”. Chồng của người phụ nữ cũng nhịn không được cảm thán nói.
Rất thanh tịnh a”. Bà cụ cũng nói như vậy.
nh mặt trời rực rỡ, gió xuân phả vào mặt, trước sau mấy chiếc xe trâu không gấp không chậm từ bên bờ con suối đi qua, lát sau quẹo lên đường cái, đi hướng Ngưu Vương trang.
Quốc lộ đường núi lại quẹo một cái cua, người đàn ông đánh xe nói: “Phía trước chính là làng Đại Loan”.
“Cái cối xay gió màu trắng kia là dùng làm gì?”. Hành khách trên xe liếc mắt một cái liền nhìn thấy cái cối xay gió đối diện trên sườn núi.
Đó là cối giã gạo bằng gió, người trong làng bọn họ dùng làm bún gạo”. Người đánh xe giải thích nói.
Nơi này còn có đập nước nữa?”.
“Đó là đập nước của nhà lão Chu, tôm sông của nhà bọn họ ăn ngon nhất, đáng tiếc mấy tháng này không có, nói là ít nhất phải đợi tiết đoan ngọ”.
Người trên xe quay đầu nhìn hướng âm thanh truyền tới, thấy một con trâu cao lớn cường tráng từ con đường trước mặt chạy vội ra, chỉ thấy nó vung thân thể cao lớn của mình, nhảy từng bước, vài cái liền nhảy tới ruộng bậc thang ven đường.
Đi theo phía sau nó chính là một người đàn ông trẻ tuổi, người đàn ông này xắn ống quần, trên chân mang một một đôi giày vải màu đen, bất kể là chân của anh ta hay trên giàycủa anh ta đều dính rất nhiều bùn. Anh ta thấy con trâu trên ruộng bậc thang, liền vung cái cây gậy trong tay tại bên dưới mắng: “Mau xuống cho lão tử! Lát nữa dẫm ruộng lúa của người ta, xem tao trừng trị mày như thế nào!”.
“Ụm bò…..”. Nhị Lang ở trên sườn núi cúi đầu kêu lớn một tiếng, nó cũng không phải cố ý dẫm hư mấy cây con kia, mới nãy có một con trâu đực tới từ bên ngoài dám khiêu khích nó, không đánh con đó có thể được sao?
Lão tử một gốc cây giống hạt dẻ cười giá trị bao nhiêu tiền có biết hay không? Thế nhưng một phát liền đạp chết hai cây!”. La Mông tức giận đến giậm chân, hai ngày trước củ sen chừa làm giống trên núi đều đào ra, cá chạch còn lại ruộng, hôm nay anh vừa vặn tổ chức người vét cá chạch, muốn thu cá giống về thả vào trong mấy cái ruộng củ sen, không nghĩ tới cũng liền thời gian non nửa ngày, Nhị Lang thế nhưng gây cái họa này cho anh.
H ai cây hạt dẻ cười, này phải giá trị bao nhiêu tiền a? Lúc trước anh dùng ba cây giống hạt dẻ cười này liền đổi lấy bao nhiêu thứ tốt, cái thứ phá của này!
Ụm bò…….”. Nhị Lang cũng biết chính mình gây họa rồi, tại ruộng bậc thang vung cái đuôi, nhỏ giọng kêu lên, hy vọng La Mông có thể mau mau nguôi giận.
Xem xem mày dẫm bờ ruộng của người ta đều thành cái dạng gì rồi?’. La Mông một bên hùng hùng hổ hổ, một bên lại đành phải đi lên mấy mảnh ruộng bậc thang kia, trừ trong mương ruộng đào một ít nước bùn một lần nữa đắp lên bờ ruộng, tuy rằng làm không chỉnh tề tỉ mỉ như ban đầu, tốt xấu đừng rỉ nước.
ất tốt, khí lực lớn, còn đặc biệt nghe lời”. Người đàn ông trong miệng khen suốt.
m xôi rừng
dâu tây
“Tối biết cái này, hồi nhỏ ăn không ít”. Một chị gái đằng sau nói.
ột lát sau lên sườn núi rồi, những người này lại cảm thấy hứng thú đối một cái mương nước và hố nước trong mương nước, nhìn thấy cá bỗng bơi trong mương nước, có người nhịn không được muốn giơ tay đi bắt, nhưng con cá nhỏ làm sao lại là dễ dàng như vậy có thể tóm được như vậy.
goài ra, còn để Nhị Lang và hai con trâu đực nhỏ khác hỗ trợ thồ một ít bánh bao chay bột bắp một ít đồ ăn sáng còn có mấy chục cân gạo trắng lên núi, Nhị Lang con này hôm nay vừa mới gây họa, lúc này cực kỳ ngoan, thật sự dễ sai bảo.
C n tin liền thiết lập tại một căn phòng đối diện cửa chính của tứ hợp viện, căn phòng này phải lớn hơn rất nhiều so với các phòng nhỏ khác, bên trong còn có một cái phòng bếp nhỏ, tuy rằng nói sau này một ngày ba bữa cơm đều là đưa lên từ dưới chân núi, nhưng mà nếu người trên núi muốn tự nấu cho mình ăn, cũng là có thể.
Vậy tôi đi về đây, sáng mai sẽ có người đưa bữa sáng tới đây, hoa thứ hồng trên núi chúng ta trồng ở đâu, mới nãy cũng chỉ cho mọi người xem qua rồi, mọi người ngày mai ăn xong bữa sáng, liền tự mình bố trí bắt đầu làm việc, tốt nhất là có thể chia tổ nhỏ hành động, trên an toàn có đảm bảo, cũng càng dễ quản lý”. Trước khi La Mông rời đi, lại nhịn không được dặn dò bọn họ.
ên tâm đi, một ngày ba kg cánh hoa, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”. Một người tuổi còn trẻ tự tin tràn đầy nói.
Đừng tưởng rằng ba kg không nhiều lắm, cánh hoa của hoa thứ hồng chúng tôi khá mỏng khá nhẹ, phải hái đủ ba kg cũng không dễ dàng như vậy. Đúng rồi, rổ gì đó, liền đều ở bên trong phòng chứa đồ linh tinh bên dưới nhà sàn chúng ta”.
“Trễ vậy rồi anh còn một mình xuống núi à? Không thì dứt khoát ở trên núi một đêm đi”. Thấy bên ngoài sắc trời đã bắt đầu tối thui rồi, có một số người liền khuyên La Mông ở lại bên nhà sàn này qua đêm.
“Ụm bò!”. Nhị Lang không vui lắm kêu lớn một tiếng.
“Mày thằng nhóc thối, chuyện hai cây giống buổi chiều tao còn chưa tính sổ với mày đâu, mệt lão tử nuôi mày cao như vậy khỏe mạnh như vậy, cõng một chút cũng không chịu……”.
< ng>La Mông lẩm bẩm, đột nhiên nhìn tới phía trước cách đó không xa có ánh sáng đang chớp lên, như là ai cầm đèn pin đang đi tới bên này.
Ai đó?”. LA Mông cao giọng hỏi.
Sao cậu lại tới đây?’.
“Thấy cậu còn chưa xuống núi, đi lên nhìn một cái”. Tiếu Thụ Lâm nói xong, đi vài bước đi tới trước mặt bọn La Mông.
Đương lúc hoa hồng Damacus trên Ngưu Vương trang bắt đầu chớm nở, hoa thứ hồng trên núi đã nở thành từng mảng rồi.
ây là muốn đi Ngưu Vương trang à, có ngồi xe trâu hay không, một người một tệ”.
i, xe bọn họ chậm lắm, chờ mấy người chậm rãi lắc lư đi tới, mặt trời đều lặn rồi, ngồi xe ba bánh đi, mỗi người năm tệ, hai mươi phút liền tới rồi”. Bên cạnh chạy xe ba bánh cũng cười hì hì theo cướp khách.
Chưa tới một giờ bây giờ là hơn hai giờ chiều, lúc này tới Ngưu vương trang, dù sao cũng là không kịp giờ cơm trưa rồi, các chị cũng không cần sốt ruột, đi từ từ là được”. Người đàn ông đánh xe nói.
Chúng ta ngồi xe trâu đi nhé?”. Ngươi phụ nữ hỏi hai người khác.
Chúng ta cũng ngồi xe trâu đi”. Mấy người xuống xe đằng sau, cũng đa phần lựa chọn ngồi xe trâu, rẻ là một phần, chủ yếu vẫn là mới mẻ.
y người đánh xe gần đó, cũng đều lại đây giúp bọn họ xách hành lý, đều là xe phía trước ngồi đầy người, mới sắp xếp xe đằng sau, này cũng là quy định bọn họ đặt ra mấy ngày nay, đỡ phải sau này bởi vì tranh khách tổn thương hòa khí.
Một chiếc xe liền chở năm người, đây chính là lên núi, nghé con còn rất non, nhiều hơn kéo không nổi”.
i, có như vầy liền được rồi, một chuyến đi mấy tệ, một ngày kiếm mấy chục tệ, cũng không phải việc vất vả gì, trong nhà vợ đan rổ, một ngày cũng có mấy chục tệ, chỗ chúng tôi nhỏ không tiêu xài gì, có thu nhập này, cuộc sống liền tốt rồi”. Trên mặt của người đàn ông trung niên mang tươi cười, trạng thái tinh thần rất là không tồi.
rên mặt nước còn bay rất nhiều chim chóc, thông thường nhất có chim én, chim sẻ, còn có rất nhiều loài chim bọn họ không biết tên, trong đó bắt mắt nhất chính là mấy đôi chim lớn màu trắng, chúng nó khi thì bay lên khi thì đáp xuống, tại phiến phụ cận vùng nước này quanh quẩn kiếm ăn. Ngẩng đầu, còn có thể nhìn tới bồ câu thành đàn thành đàn từ không trung bay qua.
Nơi này thật không sai”. Chồng của người phụ nữ cũng nhịn không được cảm thán nói.
Rất thanh tịnh a”. Bà cụ cũng nói như vậy.
nh mặt trời rực rỡ, gió xuân phả vào mặt, trước sau mấy chiếc xe trâu không gấp không chậm từ bên bờ con suối đi qua, lát sau quẹo lên đường cái, đi hướng Ngưu Vương trang.
Quốc lộ đường núi lại quẹo một cái cua, người đàn ông đánh xe nói: “Phía trước chính là làng Đại Loan”.
Đó là cối giã gạo bằng gió, người trong làng bọn họ dùng làm bún gạo”. Người đánh xe giải thích nói.
Nơi này còn có đập nước nữa?”.
Lão tử một gốc cây giống hạt dẻ cười giá trị bao nhiêu tiền có biết hay không? Thế nhưng một phát liền đạp chết hai cây!”. La Mông tức giận đến giậm chân, hai ngày trước củ sen chừa làm giống trên núi đều đào ra, cá chạch còn lại ruộng, hôm nay anh vừa vặn tổ chức người vét cá chạch, muốn thu cá giống về thả vào trong mấy cái ruộng củ sen, không nghĩ tới cũng liền thời gian non nửa ngày, Nhị Lang thế nhưng gây cái họa này cho anh.
H ai cây hạt dẻ cười, này phải giá trị bao nhiêu tiền a? Lúc trước anh dùng ba cây giống hạt dẻ cười này liền đổi lấy bao nhiêu thứ tốt, cái thứ phá của này!
Ụm bò…….”. Nhị Lang cũng biết chính mình gây họa rồi, tại ruộng bậc thang vung cái đuôi, nhỏ giọng kêu lên, hy vọng La Mông có thể mau mau nguôi giận.
Xem xem mày dẫm bờ ruộng của người ta đều thành cái dạng gì rồi?’. La Mông một bên hùng hùng hổ hổ, một bên lại đành phải đi lên mấy mảnh ruộng bậc thang kia, trừ trong mương ruộng đào một ít nước bùn một lần nữa đắp lên bờ ruộng, tuy rằng làm không chỉnh tề tỉ mỉ như ban đầu, tốt xấu đừng rỉ nước.
ất tốt, khí lực lớn, còn đặc biệt nghe lời”. Người đàn ông trong miệng khen suốt.
m xôi rừng


ột lát sau lên sườn núi rồi, những người này lại cảm thấy hứng thú đối một cái mương nước và hố nước trong mương nước, nhìn thấy cá bỗng bơi trong mương nước, có người nhịn không được muốn giơ tay đi bắt, nhưng con cá nhỏ làm sao lại là dễ dàng như vậy có thể tóm được như vậy.
goài ra, còn để Nhị Lang và hai con trâu đực nhỏ khác hỗ trợ thồ một ít bánh bao chay bột bắp một ít đồ ăn sáng còn có mấy chục cân gạo trắng lên núi, Nhị Lang con này hôm nay vừa mới gây họa, lúc này cực kỳ ngoan, thật sự dễ sai bảo.
C n tin liền thiết lập tại một căn phòng đối diện cửa chính của tứ hợp viện, căn phòng này phải lớn hơn rất nhiều so với các phòng nhỏ khác, bên trong còn có một cái phòng bếp nhỏ, tuy rằng nói sau này một ngày ba bữa cơm đều là đưa lên từ dưới chân núi, nhưng mà nếu người trên núi muốn tự nấu cho mình ăn, cũng là có thể.
Vậy tôi đi về đây, sáng mai sẽ có người đưa bữa sáng tới đây, hoa thứ hồng trên núi chúng ta trồng ở đâu, mới nãy cũng chỉ cho mọi người xem qua rồi, mọi người ngày mai ăn xong bữa sáng, liền tự mình bố trí bắt đầu làm việc, tốt nhất là có thể chia tổ nhỏ hành động, trên an toàn có đảm bảo, cũng càng dễ quản lý”. Trước khi La Mông rời đi, lại nhịn không được dặn dò bọn họ.
ên tâm đi, một ngày ba kg cánh hoa, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ”. Một người tuổi còn trẻ tự tin tràn đầy nói.
Đừng tưởng rằng ba kg không nhiều lắm, cánh hoa của hoa thứ hồng chúng tôi khá mỏng khá nhẹ, phải hái đủ ba kg cũng không dễ dàng như vậy. Đúng rồi, rổ gì đó, liền đều ở bên trong phòng chứa đồ linh tinh bên dưới nhà sàn chúng ta”.
“Ụm bò!”. Nhị Lang không vui lắm kêu lớn một tiếng.
< ng>La Mông lẩm bẩm, đột nhiên nhìn tới phía trước cách đó không xa có ánh sáng đang chớp lên, như là ai cầm đèn pin đang đi tới bên này.
Ai đó?”. LA Mông cao giọng hỏi.
Sao cậu lại tới đây?’.